Chuyên mục
Tất cả

VIẾT CHO MỐI TÌNH ĐẦU
Tác giả / Thu Thảo

Ngày xưa đó bên bờ đê xóm nhỏ
Anh hái xoài .. rồi hái ổi cho em
Nhìn thân anh mồ hôi đổ ướt nhèm
Em cười khẽ “sao mà nhìn tội vậy “

Anh gật nói “nhớ em , anh hái đấy “
Để gặp em ,rồi thấy được em cười
Anh giả khờ mà miệng lại rất tươi
Làm em thẹn khép người bưng chùm quả

Rồi cảm giác ôi lòng xao xuyến lạ
Ánh mắt ngời tựa nét đẹp ban mai
Cả bờ môi chúm chím lẫn hình hài
Thật anh tú với làn da trắng nõn

Anh hoàn hảo khiến bao nàng săn đón
Còn em thì gói trọn những sầu vương
Tuổi xuân xanh phút chốc đã ra trường
Em nghỉ học không còn chung đường nữa

Mộng thu hẹp cũng như là cắt nửa
Một duyên tình mà một thuở từng yêu
Anh trách anh không thể giúp gì nhiều
Vì hoàn cảnh buộc lòng ta chấp nhận

Em vẫn hiểu bao nghĩ suy giằng cấn
Xé tim anh đến mức cạn máu hồng
Em khóc thầm cắn chặt nuốt vào trong
Đau thấu tận ngỡ như lòng đã chết

Ngày hôm đó trong tim em rất mệt
Không nỡ nhìn thấy anh bước lên xe
Không muốn anh thấy dòng lệ ướt nhè
Em vội vã đứng phía sau nhìn lén

Mà cảm giác cổ họng đau nghèn nghẹn
Vì người đi …có nghĩa ….mất anh rồi
Duyên không tròn.. Hạnh phúc lại xa xôi
Biết thân phận em nghèo nên đành chịu

Đúng như vậy làm con tròn chữ hiếu
Em bây giờ gánh nặng trĩu bờ vai
Cố làm ăn ,rồi bươn chải miệt mài
Để quên mối tình đầu thời xưa cũ

Nếu gặp lại chỉ là trong giấc ngủ
Mãi mơ hồ không rõ nét tình nhân
Nuối tiếc hơn khi chẳng thể lại gần
Đành chôn giấu kỉ niệm vào dĩ vãng .

BĐ/21/3/2021

Chuyên mục
Tất cả

TÌNH ĐÃ HÓA NIỆM BUỒN
Tác giả/// Thu Thảo

Viết dòng nhật ký
Suy nghĩ rất nhiều
Bây giờ em nhớ người yêu
Nhưng mà đâu thể trọn điều ước mong

Nghẹn lòng đau đớn
Như gợn sóng ngầm
Một lời yêu nhớ thật tâm
Mà sao đắng đót âm thầm lệ rơi

Những lời em nói
Đã gọi hàng đêm
Du dương khúc nhạc êm đềm
Nghe như mưa đổ lòng thêm chạnh lòng

Cô phòng lạnh lẽo
Hai nẻo phương trời
Mỗi người lạc bước mỗi nơi
Làm sao có thể trọn đời bên nhau

Phai màu thương nhớ
Duyên nợ chia xa
Còn đâu giây phút đậm đà
Còn đâu ân ái thiết tha đã từng

Rưng rưng dòng lệ
Đủ để vùi sâu
Giấc mơ hạnh phúc ban đầu
Nay đành gác lại bể dâu cuộc đời

Buông lơi kỉ niệm
Giấu giếm tình đau
Bởi chia ranh giới sang giàu
Thì sao có thể bên nhau hỡi người

Nụ cười đã tắt
Quặn thắt tâm can
Lửa yêu nay đã lụi tàn
Tình rơi xuống vực lỡ làng duyên ai

Lâu đài tình ái
Gặp phải bão giông
Tan hoang giấc mộng tơ hồng
Tiếc rằng duyên hẩm hóa sông niệm buồn

Lệ tuôn mi đẫm
Sâu đậm làm chi
Mà đau chết nửa xuân thì
Ai gieo ai gặt tình thi nhói lòng.

Chuyên mục
Tất cả

GỬI NGƯỜI YÊU CŨ CỦA ANH !!!
Tác giả//// Thu Thảo

Mình tâm sự một chút thôi Em nhé :
Đầu tiên là xin được gọi ….chị ,em
Xin lỗi em để em ướt mi nhèm
Cùng phận gái xin đừng buồn nhau nữa

Chị cảm nhận tim mình nhiều vết cứa
Vì vô tình ,chiếm một nửa yêu thương
Mỗi chúng ta đều có một con đường
Đã chọn lựa và vun tròn điều đó

Trên mạng ảo tình yêu luôn hiện rõ
Kỉ niệm nhiều đâu bỏ được em ơi
Chị đến sau cảm nhận thấy nghẹn lời
Không biết nói làm sao cho em hiểu

Chữ duyên nợ éo le cho phận liễu
Mỗi con người ở hoàn cảnh khác nhau
Đến bên nhau chẳng cần biết sang giàu
Mà bởi đó là tình yêu thật sự

Giữa người lạ có tương đồng mọi thứ
Em và anh ấy…. Một thuở đậm đà
Và lưu nhiều những kỉ niệm thiết tha
Bao kí ức mặn mà… anh giữ chặt
.
Em có hiểu !Anh ấy đau ..quặn thắt
Muốn nói nhiều để em hiểu lòng anh
Đã hai năm yêu quá đỗi chân thành
Trao cảm xúc ngọt ngào như trăng tỏ

Em hãy hiểu nguyên nhân nằm trong đó
Tình yêu này anh ấy nghĩ cho em
Dù bản thân đau đớn lệ ướt nhèm
Nhận lấy hết bao nhiêu niềm trăn trở

Bởi phận số bên nhau là duyên nợ
Đến và đi cũng được định sẵn rồi
Bởi cuộc đời tựa những áng mây trôi
Dù muốn nắm không bao giờ nắm được

Xin em hiểu tim ấy đầy vết xước
Vì để em có hạnh phúc mai này
Anh ấy đành chúc phúc ngậm đắng cay
Chứ không có sự đổi thay nào cả

Đừng trách móc !! Bởi dòng đời nghiệt ngã
Chứ không ai muốn như vậy em à
Có một điều mong em hãy thứ tha
“Bởi Chị đã ! yêu người đàn ông ấy. “

Chị xin lỗi…vì thành ra như vậy
“Xin lỗi nhiều… Người yêu cũ của anh !”
Hai người yêu nhưng duyên nợ không thành
Chứ không phải chị chen chân vào giữa

Chị Xin lỗi ! Xin lỗi em lần nữa?
Bởi vô tình để em hiểu nhầm sai
Thơ tới đây cũng viết khá là dài
Nên dừng bút.. chúc em luôn vui vẻ.

2/2/2020

Chuyên mục
Tất cả

ĐÀNH BUÔNG

Trút bỏ niềm thương chốn chợ đời
Bao ngày ảo não lắm sầu rơi
Thềm xưa nhạt nắng hồn vô vọng
Lối cũ nhoà sương dạ rối bời
Đã tốn tình yêu chờ một kẻ
Chôn vùi kỉ niệm thả ngoài khơi
Đừng mong đợi nữa vì duyên chết
Chẳng ước chi thêm mộng lỡ thời.

Tác giả //Thu Thảo

Chuyên mục
Tất cả

VIẾT CHO NGƯỜI LỠ XUÂN THÌ
Tác giả //Thu Thảo

Em và anh là hai kẻ lạc đường
Vô tình gặp vô tình thương quý mến
Rồi cảm thấy muốn cùng nhau đan bện
Cho thuyền tình sẽ cập bến trăm năm

Đó là mong với ước nguyện ngọt đằm
Để hạnh phúc như trăng rằm anh nhỉ
Nghe đâu đó bộn bề nhiều suy nghĩ
Liệu chúng mình có bi lụy men say

Anh và em tuổi đã lớn thế này
Đàn ông cũ gặp ngay đàn bà cũ
Ai chấp nhận tiếng người đời rao đủ
Ai cam lòng hứng đủ mọi dèm pha

Có nhiều khi muốn vui vẻ tuổi già
Dù phận bạc chẳng thiết tha hạnh phúc
Nhưng đâu đó trong dòng đời trong đục
Vẫn cần người chăm sóc lúc tủi thân

Anh biết không? Phận nữ họ chỉ cần
Bờ vai rộng để ân cần thủ thỉ
Xua cảm giác cô đơn đêm mộng mị
Trái tim này cũng nguyện ý tình chung

Nhưng đớn đau khi chẳng thể trùng phùng
Nửa muốn được nửa lưng chừng hờ hững
Bức tường cản anh và em đã dựng
Biết bao giờ mình lại đứng bên nhau

Chỉ sợ rằng… yêu …sẽ hóa thương đau
Chúng ta đã cùng nhau đành đánh cược
Một là sẽ hạnh phúc nằm phía trước
Hai là ôm giọt nước mắt riêng mình

Vậy cuối cùng hai đứa lại lặng thinh
Để năm tháng trở mình đau nhức nhói
Nuốt lệ chảy ngược vào tim nhanh vội
Nhốt tâm tư tiếc nuối giấc mộng tàn.

Đêm buồn 23/3/2020

Chuyên mục
Tất cả

BẤT CHỢT GỌI TÊN NHAU
Tác giả //Thu Thảo

Đã lâu rồi ta không gọi người thương
Dòng tin nhắn cũng lạc đường anh nhỉ
Mỗi khi nhớ em thường ngồi suy nghĩ
Liệu chúng mình có thủ thỉ như xưa

Để lời thơ kết nối mối duyên thừa
Ngày tháng mãi đung đưa câu chuyện kể
Rằng mình gặp giữa dòng đời như thế
Rồi muộn màng nên không thể bên nhau

Những ước mơ hoài bão đã phai màu
Chỉ còn lại một niềm đau dai dẳng
Ôi khó thở cổ họng em nghẹn đắng
Nước mắt hoà trong khoảng lặng dư âm

Anh biết không một nỗi nhớ âm thầm
Dày vò nát hết tâm hồn em vậy
Người có thấy* hay người không nhìn thấy
Sự mong chờ như ngần đấy thời gian

Muốn cho nhau hạnh phúc lẫn nồng nàn
Nhưng điều đó* vỡ tan theo năm tháng
Ta ngã gục giữa khung trời phiêu lãng
Nấc nghẹn ngào lai láng giọt sầu cay.

Chuyên mục
Tất cả

YÊU XA KHỔ MỘT THƯƠNG MƯỜI
Tác giả// Thu Thảo

YÊU xa mới biết là buồn
XA vòng tay ấm lệ tuôn hai hàng
KHỔ vì cách trở trái ngang
MỘT mong một đợi bẽ bàng cô đơn

THƯƠNG thay mỗi lúc giận hờn
MƯỜI phương trời đó chẳng hơn ở gần
MÙA gì chứa đựng tình nhân
THU qua trỗi khúc mấy lần tìm ai

LÁ buông phủ kín đường dài
RỤNG dòng mưa đổ như khai lệ tràn
MẤY tầng mây xám lang thang
MƯƠI xuân mới biết lỡ làng yêu xa

TỦI đeo mang nặng như là
SẦU dâng huyết lệ sắc đà kém tươi
YÊU XA KHỔ MỘT THƯƠNG MƯỜI
MÙA THU LÁ RỤNG MẤY MƯƠI TỦI SẦU.

Chuyên mục
Tất cả

XIN CHO TÔI VỀ NGÀY XƯA
Tác giả //Thu Thảo

Cho con thả vạt nắng hè
Dưới làn gió rít ngọn tre rì rào
Như là khúc nhạc đồng dao
Dung dăng dung dẻ chui vào hồn tôi

Cho con xin vé khứ hồi
Trở về cái thuở nằm nôi dại khờ
Được thầy dạy dỗ con thơ
Được người mẹ ẵm ầu ơ sớm chiều

“Vỗ về hãy ngủ con yêu
Để mai khôn lớn có nhiều ước mơ
Ầu ơ mẹ hát ơ hờ
Con ơi hãy ngủ hãy mơ thật nhiều “

Mỗi lần con khóc bao nhiêu
Là người lại nói những điều phỉnh con
Nín đi mua kẹo ngon giòn
Dụ con phải nín ,chẳng đòn đánh roi

Bao nhiêu mương nhánh sông ngòi
Tôi cùng mẹ bắt ….móc moi cua đồng
Mẹ đèo chiếc túi sau hông
Còn tôi bám giữa lưng còng mẹ mang

Miếng ăn đâu kiếm dễ dàng
Tháng năm tần tảo gian nan đủ bề
Mỗi ngày con nói a ê
Mẹ cười mừng rỡ hôn kề trán con

Hình như hôn đó vẫn còn
Nên giờ mơ mãi bên con tháng ngày
Nghẹn ngào lệ ướm mi cay
Hình như con mệt thế này mẹ ơi

Lớn lên bươn chải giữa đời
Con nay mới hiểu những lời mẹ la
Đến khi hiểu được đã già
Chỉ còn kỉ niệm câu ca thuở nào.

BĐ/26/3/2021

Chuyên mục
Tất cả

EM MÃI ĐỢI CHỜ
Tác giả /Thu Thảo

Thả hồn theo gió miên man
Tâm tư gói trọn mây ngàn gửi anh
Thả câu dựng ý chân thành
Câu vần kết chữ trời xanh chuyển lời

Bao lần ước nguyện tình ơi
Muốn sang dạm ngỏ gọi mời kết duyên
Cho ta sánh bước chung thuyền
Chẳng còn phải sợ truân chuyên kiếp người

Thoả lòng lứa tuổi đôi mươi
Cùng nhau chia sẻ nụ cười trên môi
Vui thêm hạnh phúc vun bồi
Cho men tình ái lên ngôi rạng ngời

Nỗi niềm gửi gắm biển khơi
Mong người hãy hiểu câu lời em trao
Bao nhiêu nỗi nhớ cồn cào
Để con tim nhỏ khát khao từng giờ

Ngồi buồn gọt chữ viết thơ
Viết thành bốn chữ “đợi chờ người yêu”

Chuyên mục
Tất cả

ẤP Ủ MỘNG YÊU ĐƯƠNG
Tác giả //Thu Thảo

Có những điều thật khó để nói ra
Bao suy nghĩ ngật ngà trong tâm trí
Và nỗi nhớ làm cho em mộng mị
Giữa canh trường thủ thỉ một mình ên

Dấu yêu à ! sao chẳng thể gọi tên
Vì khoảng cách muốn kề bên không được
Rồi nhiều bữa em lại ngồi thầm ước
Cùng với người xuôi ngược khắp thế gian

Đến bên nhau sưởi ấm bởi nồng nàn
Mình đắm đuối chứa chan tình lãng mạn
Mình sẽ mãi hôn nhau hoài không chán
Rót men tình thoả mãn phút đê mê

Và chúng ta uống trọn ánh trăng thề
Đêm hoang lạc tràn trề hương tình sử
Cùng say khướt lao vào như hổ dữ
Cào xé nhau chiếm ngự quả tim hồng

Ôi ngọt ngào nghiêng ngả giữa hư không
“Suối nước ngọt phiêu bồng say lãng tử “
“Ngàn tinh tú trút say nàng thiếu nữ “
Thật tuyệt vời ấp ủ mộng yêu đương.