Chuyên mục
Tất cả

MÙI BÙN ĐẤT QUÊ HƯƠNG
Tác giả…. Thu Thảo

Bỗng trong lòng muốn trở lại ngày xưa
Có tiếng nói “dạ thưa”con đi học
Có những bữa bị đòn roi bật khóc
Rồi lanh quanh lốc chốc chạy khắp làng

Buổi trưa cùng với cái nắng chói chang
Với cơn gió khẽ khàng lay ngọn trúc
Tiếng xào xạc lũy tre đang dạo khúc
Bản tình ca lúc bóng ngã đường chiều

Chú trâu già mải miết gặm đăm chiêu
Con cò trắng dập dìu dang rộng cánh
Đồng tháng chín người ta đang tạo rãnh
Để bắt đầu cho sạ ruộng mùa sau

Người quê tôi thích trồng trọt hoa màu
Bởi cuộc sống cần trau dồi mới lạ
Mà ngày đó đi chăn bò thích đã
Vì trộm khoai , trộm bắp , của người ta

Mấy đứa cùng đốt lửa nướng ăn nha
Vẫn thích ngửi cái vị mùi bùn đất
Với hương cỏ màu xanh tươi ngây ngất
Cánh đồng quê chân thật đến lạ thường

Chút nghĩa tình ấm áp của quê hương
Chùm khế ngọt bên giếng làng ngày ấy
Dù năm tháng phủ màu rong rêu vậy
Nhưng vẫn còn sống mãi với tháng năm.

Chuyên mục
Tất cả

Khoán thủ song thất lục bát
BỞI ĐỜI NGANG TRÁI TƠ VƯƠNG
ĐÀNH ÔM NỖI NHỚ MÁ HƯỜNG TÀN PHAI
Tg. Thu Thảo

BỞI phận số gieo duyên nhầm lẫn
ĐỜI dở dang lận đận tháng ngày
NGANG lời nghẹn đắng mi cay
TRÁI lòng đau đớn đọa đày tấm thân

TƠ hồng ấy đã dần dứt đoạn
VƯƠNG lệ sầu trì hoãn thời gian
ĐÀNH quên một thuở nồng nàn
ÔM ghìm kí ức lỡ làng tiếng yêu

NỖI cay đắng trăm chiều nếm trải
NHỚ lỗi lầm khờ dại khi yêu
MÁ son nếp gấp thêm nhiều
HƯỜNG phai sắc cạn , cô liêu một mình

TÀN hương lửa duyên tình giã biệt
PHAI ái ân lạc miết con đường
BỞI ĐỜI NGANG TRÁI TƠ VƯƠNG
ĐÀNH ÔM NỖI NHỚ MÁ HƯỜNG TÀN PHAI

Chuyên mục
Tất cả

PHÚT YẾU LÒNG
Tác giả… Thu Thảo

Tiếng quên anh em nói được…nhưng mà
Em không thể quên một người như thế
Bởi em biết ……quên là điều không dễ
Vẫn còn đây, kỉ niệm mãi hiện về

Khóc rất nhiều khóc trong giấc ngủ mê
Tiếng nấc nghẹn trong lòng se sắt mãi
Lạnh vì gió hay lạnh vì khờ dại
Mà ta đau, đau tê tái một đời

Có những lời khiến nước mắt tuôn rơi
Nếu như nói khung trời xanh thơ mộng
Đẹp phút chốc rồi mang đầy khoảng trống
Chẳng dài lâu rồi lạc lõng tâm hồn

Cuộc tình buồn như chiều tím hoàng hôn
Mang màu sắc vùi chôn trong tĩnh lặng
Đã tàn lụi khi mây chiều che nắng
Còn dư âm vị đắng trải qua lòng

Em đã từng ngồi đếm lá bên song
Bên cửa sổ để cho lòng vơi bớt
Những kí ức trôi về trong bất chợt
Sẽ qua đi… những yếu đuối của mình.

Chuyên mục
Tất cả

BÔN BA XỨ NGƯỜI
Tác giả… Thu Thảo

Bao năm vất vả xứ người
Mấy khi được nở nụ cười trên môi
Chiều về nhìn áng mây trôi
Nhớ cha nhớ mẹ bồi hồi luyến thương

Tháng ngày phiêu bạc ngàn phương
Kiếm cơm manh áo ..gió sương phủ đời
Nhiều lần nước mắt con rơi
Ngồi trong đêm vắng .. rã rời tâm tư

Xa nhà mẹ sợ con hư
Nên thường gọi điện nhắc từ nói hơi
Ba luôn dặn nhắc từng lời
Bởi con thơ dại ở nơi xứ người

Đi từ độ tuổi đôi mươi
Đến giờ cũng đã chín mười năm nay
Bôn ba kiếm sống qua ngày
Mong rằng cố gắng đổi thay cuộc đời

Đêm về con thấy chơi vơi
Khi sương rớt xuống ,mây trời thở than
Cành cây đến lúc phải tàn
Mà con chẳng có thời gian cho mình

Tự nhiên con muốn yên bình
Về bên cha mẹ … Bóng hình ngày xưa
Ngắm nhìn khung cảnh buổi trưa
Bên luồng gió thổi đung đưa tre làng

Nghĩa tình con mãi nặng mang
Như dòng sông chảy nồng nàn quê hương
Dù cho cực khổ trăm đường
Mỗi khi nhớ lại quê hương đang chờ

Tự mình dành lấy ước mơ
Lấy thêm động lực cũng nhờ tình thân
Cách xa địa lý không gần
Nhưng lòng khắc cốt “sống nhân nghĩa tình.”

Chuyên mục
Tất cả

CẮT DÂY TƠ HỒNG
Tác giả… Thu Thảo

Cánh bèo trôi theo con nước xuôi dòng
Như cuộc sống long đong hoài như vậy
Có nhiều lúc biết rằng đời xô đẩy
Để chúng mình ngày ấy lạc mất nhau

Nhớ thủa xưa nhà anh có vườn cau
Mà nhà nhỏ có vườn trầu xanh lá
Rồi cha mẹ thấy hợp nên muốn gả
Để hai nhà rộn rã tiếng cười vui

Dù bên nhau chia sẻ những ngọt bùi
Dù rất muốn hai sui gia thân mật
Dù hứa hẹn chỉ em là duy nhất
Rồi cuối cùng ai lạc mất niềm tin

Anh biết không?em rất muốn giữ gìn
Tình cảm đó mãi in vào tim nhỏ
Lời chung thủy vẫn còn im ở đó
Mà bây giờ hai lối ngõ cách xa

Giờ hoa cau cũng đến lúc héo già
Dây trầu úa đã pha màu lá rụng
Người xưa đó giờ đây thì hờ hững
Trái tim người đã vụn vỡ theo mưa

Anh và em mang đôi dép không vừa
Người địa vị ,người thua tình thua sắc
Làm gì được giữ lời thề son sắt
Mối duyên hồng ta cắt đứt từ đây.

Chuyên mục
Tất cả

NẾU KHÔNG LÀ HẸN ƯỚC
Tác giả// Thu Thảo

Nếu không là hẹn ước ,chẳng phải đau
Duyên màng muộn nát nhàu, tình dang dở
Buồn cho kẻ cứ mang niềm thương nhớ
Mãi đau hoài khóc nức nở trong đêm

Giọt lệ tuôn làm ướt cả gối mềm
Như xen lẫn nỗi sầu thêm cô quạnh
Em vẫn hiểu ta gặp trong nghịch cảnh
Một tình yêu mà đánh đổi rất nhiều

Có còn gì trong cám cảnh cô liêu
Khi chấp nhận bao điều trong thực tế
Mình hứa hẹn cuối cùng là không thể
Bởi cuộc đời đâu dễ giống như mơ

Em chẳng ham cái mộng ước duyên hờ
Cũng không muốn ngây thơ ngày còn nhỏ
Vì số phận….. làm sao mình biết rõ
Duyên muộn màng rất khó ở bên nhau

Chuyện chúng mình là dĩ vãng thương đau
Là nước mắt nhĩ nhàu từng câu chữ
Nếu đã thế sao lòng còn lưỡng lự
Mãi nhớ về câu tình tứ người dưng .

Chuyên mục
Tất cả

TRĨU NẶNG CÔNG ƠN
Tác giả.. Thu Thảo

Nước mắt nào cứ lặng lẽ tuôn rơi
Chảy trên má nghẹn lời không thể nói
Ai cũng có gia đình nuôi mạnh giỏi
Được lớn khôn học hỏi giữa cuộc đời

Nhưng có điều ai cũng nhắc mẹ ơi
Chẳng nhắc đến tên Ba trong nhật ký
Chỉ đơn giản Mẹ luôn là hiểu ý
Tâm sự nhiều còn tỉ mỉ hỏi han

Lo từng li từng tí rất dịu dàng
Từng giấc ngủ, miếng ăn cho con cái
Giúp con biết những điều chi khờ dại
Để cho con vững chãi bước vào đời

Một gia đình hạnh phúc hỡi người ơi
Là có mẹ.. có Ba nhà hoàn thiện
Ba nói ít ..nhưng Ba luôn thể hiện
“Mình rất nghiêm để con cái sợ mình”

Có nhiều lần mẹ dạy dỗ con xinh
Ba ngồi đó vẻ lặng thinh không nói
Không bênh vực chỉ nhìn mà không hỏi
Nhưng đêm về Ba nói” đánh đau con”

Mẹ ở nhà lo lắng mấy đứa con
Ba đi kiếm tiền hao mòn sức khỏe
Mấy ai hiểu còn nhiều khi quạnh hoẹ
Để Ba buồn lặng lẽ thức trong đêm

Nhìn Ba ngồi khói thuốc thoảng tàn đêm
Mái tóc bạc làm cho ta bừng tỉnh
Ba vẫn thế chẳng bao giờ toan tính
Cứ âm thầm nhắc nhở bảo vệ con

Dù tháng năm sức khỏe đã hao mòn
Con cảm thấy lòng con như thắt lại
Nhìn Ba ốm mồ hôi rơi nhễ nhại
Nước mắt con rơi chảy mãi trong lòng

Nếu cuộc đời cho con được ước mong
Con chỉ muốn sống bên Ba Mẹ mãi.

PS/Thơ của tác giả Thu Thảo

Chuyên mục
Tất cả

CÁCH BỜ GIẬU MỒNG TƠI
Tác giả… Thu Thảo
(Song ngũ lục bát)

Vô tình nay gặp lại
Nhớ cái thuở ngày xưa
Tự nhiên cảm thấy như vừa
Đang khơi kỉ niệm đung đưa trở về

Từng hả hê chạy nhảy
Từng nồng cháy bên nhau
Đã từng nắm kéo mo cau
Đã từng hò hẹn trước sau một lòng

Mình thong dong tự tại
Không cần phải giật giành
Không màng cuộc sống công danh
Không mơ gấm vóc, chẳng tranh đua đời

Cứ vui chơi thoải mái
Học ,học mãi mà thôi
Vô tư như thể đúng rồi
Cũng chưa suy nghĩ xa xôi làm gì

Đôi khi lòng mê mải
Tuổi trai gái ngây thơ
Thanh mai trúc mã.. bấy giờ
Thời gian thay đổi giấc mơ thuở nào

Biết bao niềm hi vọng
Đun nóng trái tim này
Để rồi ngậm đắng nuốt cay
Duyên mình chưa đủ…ân dày nghĩa sâu

Mối tình đầu dang dở
Nhung nhớ mãi không quên
Chỉ là chẳng thể ở bên
Chỉ là kí ức… cũng nên xóa dần

Bây giờ ân ái cạn
Vùi dĩ vãng anh ơi
Cách nhau bờ giậu mồng tơi
Mà sao cách biệt cả đời không qua.

Chuyên mục
Tất cả

EM KHÔNG MUỐN
Tác giả…Thu Thảo
(Thể thơ song thất lục bát)

Em không muốn tìm về dĩ vãng
Bởi cuộc tình quên lãng từ lâu
Không mơ tìm phút ban đầu
Không cần nhắc lại những câu hẹn thề

Em không muốn cơn mê trở lại
Cũng không cần anh mãi bên em
Ngày xưa từng ước môi kèm
Nhưng giờ chẳng thích ai đem giỡn đùa

Em không muốn hơn thua chi mệt
Đã cạn lòng chấm hết cho xong
Đừng như nước chảy xuôi dòng
Đừng tìm kỉ niệm… rêu phong lâu rồi

Em không muốn bờ môi đẫm lệ
Đã một thời như thế người ơi
Khóc đêm khóc đến rã rời
Khóc cho vơi bớt ..những lời đắng cay

Em không muốn đoạ đày lần lữa
Vì tim nhiều vết cứa đau thương
Xin đừng gieo những vấn vương
Để em gánh chịu trăm đường xót xa

Em không muốn ngật ngà đau khổ
Đã một lần nhầm chỗ tiếng yêu
Cho nên chẳng dám mơ nhiều
Chỉ mong thanh tịnh với điều bình yên.

Thơ của Thu Thảo

Chuyên mục
Tất cả

XẾP VÀO DĨ VÃNG
Tác giả… Thu Thảo

Thời gian đã trôi qua
Dần xa đi tất cả
Phủ mùa đông lạnh giá
Hay lòng giả vờ quên

Em từng nhớ cái tên
Mà bên em ngày ấy
Nhưng bây giờ không thấy
Như gãy cả nhịp cầu

Bây giờ biết tìm đâu
Ngày đầu ta gặp gỡ
Chỉ còn trong nỗi nhớ
Em ngỡ vẫn còn yêu

Nên mơ ước bao điều
Bấy nhiêu là khao khát
Nhưng bây giờ đã khác
Như bản nhạc chiều hôm

Ta trao vội cái ôm
Một nụ hôn vội vã
Một vòng tay xa lạ
Dường như đã lướt qua

Còn lại khúc tình ca
Ngân nga hoài năm tháng
Ngủ yên trong dĩ vãng
Xóa bóng dáng một người.