Chuyên mục
Tất cả

DUYÊN CÒN NỢ HẾT
Tác giả….Thu Thảo

Lâu rồi mình chẳng gặp nhau
Hình như kí ức nhĩ nhàu mờ phai
Bao nhiêu lời nói dông dài
Cũng là che giấu lỗi ai ngày nào

Lâu rồi người sống ra sao
Có vui có khoẻ ngọt ngào nhiều không ?
Chắc anh cũng lắm ân nồng
Nên quên đi mất duyên hồng thủa xưa

Lâu rồi anh có về chưa
Về thăm lối cũ cầu dừa qua sông
Có người đứng đợi xa trông
Mong rằng ai nhớ cánh đồng quê hương

Lâu rồi người có vấn vương
Chút tình nghĩa cũ con đường thân quen
Đặt chân lội xuống đất phèn
Ngửi mùi lúa chín đan xen gió mùa

Hỏi người còn nhớ vị chua
Nhớ cơm, cá mặn, canh cua ,quê nhà
Dù rằng người ở xứ xa
Nhưng lòng có nhớ mặn mà từng ăn

Em, anh kỉ niệm in hằn
Xa nhau vì lẽ cản ngăn số trời
Bây giờ cách biệt hai nơi
Duyên còn nợ hết cả đời xa nhau.

Chuyên mục
Tất cả

THỎA MÃN ÁI TÌNH
Tác giả …Thu Thảo

Lòng rạo rực men tình yêu cháy bỏng
Anh nhịp nhàng chiếm đóng tận đáy sâu
Choàng vòng tay đỡ nhẹ phút dạo đầu
Hai thân xác nhập khâu thành siết chặt

Ôi dáng ngọc ngã vào trong đôi mắt
Đưa làn môi sát mặt lại thêm gần
Và dịu dàng hứng trọn điểm ái ân
Một chút nữa muôn lần trào nước chảy

Dấu yêu hỡi hãy cùng nhau bùng cháy
Anh nồng nàn và nhạy những đường cong
Trao phút giây thoả mãn ý vẹn lòng
Chung nhịp thở cuồng phong như bão lũ

Cảnh vườn mộng hai bồng đào ấp ủ
Người lưng thon hội tụ ánh trăng vàng
Vị ngọt ngào Khát vọng của tình lang
Tinh hoa nở thiếp chàng trao hạnh phúc .

Thơ của tác giả Thu Thảo

Chuyên mục
Tất cả

XÓT XA HAI CHỮ ĐÃ TỪNG
Tác giả…Thu Thảo

Vun vòng tay thả lỏng
Chút lắng đọng con tim
Người ơi có hiểu em tìm
Hương nồng một thuở chết chìm vực sâu

Phút ân đầu đã nguội
Em tiếc nuối nhiều hơn
Yêu nhau lắm bữa giận hờn
Nhưng rồi mọi thứ chỉ cơn gió lùa

Tình cảm thua danh phận
Yêu ngớ ngẩn người dưng
Xót xa cho chữ đã từng
Buồn thay duyên nợ, chẳng ưng ý mình

Giờ lặng thinh quay bước
Mình có được gần nhau
Giấc mơ hạnh phúc nát nhàu
Bây giờ nhận lấy thương đau rã rời

Nếu cuộc đời như thế
Gặp dâu bể triền miên
Thì thôi gạt hết ưu phiền
Chúc anh thỏa nguyện an nhiên suốt đời.

Chuyên mục
Tất cả

GHÉP TÊN CÁC CA KHÚC CỦA CA SỸ PHI NHUNG
Tác giả… Thu Thảo

Bây giờ chị đã BỎ QUÊ
DÒNG ĐỜI ngắn ngủi người về chốn xa
NGƯỜI GIÀU CŨNG KHÓC xót xa
DẤU CHÂN KỈ NIỆM cho ta đắng lòng

HOÀNG HÔN MÀU TÍM bên song
CHIỀU QUA PHÀ HẬU GIANG dòng nước trôi
BIỆT LY cảm giác bồi hồi
CHÚNG MÌNH CÁCH TRỞ bờ môi nhạt màu

CHỜ NGƯỜI nếm trải nỗi đau
TÌNH PHAI ,ĐỪNG NÓI XA NHAU,NGÀY BUỒN
Bên nhau ĐÊM CUỐI rồi buông
LỐI VỀ XÓM NHỎ lệ tuôn vì sầu

LUẬT TRỜI số phận bể dâu
Còn đây LÒNG MẸ ví dầu nỉ non
NĂM 17 TUỔI sắt son
Trải qua năm tháng mãi còn ĂN NĂN

SÔNG QUÊ khắc bóng in hằn
Còn BÔNG ĐIÊN ĐIỂN phải chăng tâm tình
Nhớ ai TÌNH BẬU riêng mình
DUYÊN QUÊ vẫn giữ nhưng hình xa xôi

Xót lòng thân PHẬN MỒ CÔI
BẬU ƠI ĐỪNG KHÓC lẻ loi một mình
Giờ đây TRÁCH AI VÔ TÌNH
Quên hay nhớ.. SÓNG BIỂN TÌNH EM trôi

Sợ rằng TÌNH BẬU MUỐN THÔI
ĐỜI NGƯỜI VẠN DẶM mấy hồi hư không
LỠ LẦM, SẦU TÍM THIỆP HỒNG
TÌNH CHỜ đến nỗi TRÁI MỒNG TƠ mang

ĐƯỜNG XA NGÀN DẶM trái ngang
TUỔI XUÂN CON GÁI bẽ bàng người ơi
Bao lần ĐẾM GIỌT SẦU RƠI
CHIỀU LÊN BẢN THƯỢNG nghẹn lời tiễn đưa.

Chuyên mục
Tất cả

GIỌT ÁI LÊN NGÔI
Tác giả ….Thu Thảo
(Thơ đường luật)

Giọt nắng ươm hồng vẽ nét môi
Buồng tim thổn thức lại rung rồi
Xem đàn bướm đảo tìm hoa phấn
Thấy lũ chim vờn ghép cặp đôi
Lắm nỗi thèm yêu chìm lối mộng
Nhiều khi muốn chạm nắm hai đồi
Vòng tay siết chặt hồn nghiêng ngả
Uống trọn men tình ngọt mãi thôi .

Thơ Tình Thu Thảo

Chuyên mục
Tất cả

ĐẾN PHÚT CUỐI VẪN ĐỢI NHAU
Tác giả… Thu Thảo

Đúng như vậy em bây giờ yếu đuối
Đã vô tình mê muội giữa trần gian
Lại khát khao một giây phút nồng nàn
Chỉ muốn được dệt đan niềm hạnh phúc

Đúng như thế có đôi lần ngã gục
Vì cuộc đời có lúc cũng gian truân
Rất hiếm hoi có cuộc sống đơn thuần
Nghĩ đơn giản thanh xuân mình dâng hiến

Đúng như thế một mai mình xuất hiện
Bên một người trong vai diễn tình yêu
Cho rất nhiều nhưng nhận lại bao nhiêu
Niềm cay đắng là điều ta cảm nhận

Đúng như vậy bản thân mình ngớ ngẩn
Dốc hết tình rồi thơ thẩn mình ên
Tưởng chúng mình sẽ được ở cạnh bên
Nhưng kết quả vẫn lênh đênh phận số

Đúng như vậy con đường tình đau khổ
Đành đưa thuyền xa bến đỗ từ nay
Nén đau thương quên hết những tháng ngày
Mà lúc trước đã từng say đắm đuối

Nếu mai mốt trên đường đời rong ruổi
Người mệt nhoài thì phút cuối đừng quên
Có một người khắc trọn một cái tên
Luôn chờ đợi anh về bên anh nhé.