Chuyên mục
Tất cả

YÊN Ả MỘT VÒNG TAY
Tác giả…Thu Thảo

Cho tôi về nếm vị ngọt giếng khơi
Cho tôi tắm cơn mưa trời đang đổ
Cho tôi thấy cái thời không xấu hổ
Chạy lon ton chui vào hố trốn tìm

Ảnh tác giả Thu Thảo

Cho tôi về nghe tiếng hót loài chim
Trên đồng ruộng ngập tiếng cười rôm rả
Tát nước cạn bắt vài con cua cá
Để trưa làm một bữa nấu canh chua

Cho tôi về cái thời chẳng hơn thua
Chỉ vui vẻ giỡn đùa cùng bè bạn
Chỉ nghịch đất chơi hoài không biết chán
Mãi lọ lem, da bóng láng đen người

Cho tôi về cái tuổi thuở lên mười
Hoa e thẹn nụ cười duyên mới lớn
Ngây thơ lắm không bận tâm sóng gợn
Chỉ nô đùa sao mà hớn hở ghê

Cho tôi về ngồi nghỉ mát triền đê
Hít không khí trong lành ôi thích thật
Có hương bưởi làm tâm hồn ngây ngất
Mùi thơm nồng ngầy ngật đến mê say

Cho tôi về thăm lại những tháng ngày
Để mình ngủ trong vòng tay cha mẹ
Được ôm ẵm như hồi ta còn bé
Mãi dại khờ vui vẻ tuổi mộng mơ.

Chuyên mục
Tất cả

VẪN CÒN TRONG KỈ NIỆM
Tác giả.. Thu Thảo

Mưa đầu mùa có lạnh lắm không anh
Em thấy nhớ nên đành ôn kỉ niệm
Chút suy nghĩ em còn đang giấu giếm
Muốn nói ra nhưng sợ chẳng được gì

Ảnh tác giả Thu Thảo

Bao lâu rồi ngày anh bước ra đi
Bỏ lại những ân tình xưa nghĩa cũ
Em vẫn biết yêu thương chưa hề đủ
Chẳng thể nào níu giữ lại chân anh

Tình yêu ư tưởng quá đỗi chân thành
Còn cảm xúc tan nhanh như bọt nước
Có gì đó hai mình không làm được
Giữ thủy chung như hẹn ước ban đầu

Em khóc nhiều ngồi khóc giữa canh thâu
Ôm thương nhớ ôm nỗi đau hằn rõ
Đang vùng vẫy đoạ đày con tim nhỏ
Tủi cho mình duyên nợ quá trái ngang

Nên giờ đây nuốt cay đắng bẽ bàng
Câu hứa sẽ lỡ làng thêm nước mắt
Đành gạt bỏ cơn đau buồn quặn thắt
Xếp vào trong quá khứ của một thời.

Chuyên mục
Tất cả

MÁU ĐỎ HOÀNG HÔN
Tác giả.. Thu Thảo

Anh bây giờ đã khác
Lạnh nhạt quá vô tâm
Chẳng còn chút dư âm
Nhưng em lại thầm nhớ

Tác giả Thu Thảo

Một người làm tan vỡ
Mộng ước thuở ban đầu
Vẫn biết chẳng về đâu
Mặc dầu còn thương lắm

Anh ở xa ngàn dặm
Thăm thẳm cả chiều hôm
Anh tựa ánh hoàng hôn
Em tựa bình minh sáng

Nên cả đời quên lãng
Không thể cố bên nhau
Khi quá đủ niềm đau
Thì làm sao hạnh phúc

Em vẫn mong tiếp tục
Trên ngưỡng cửa cuộc đời
Dù em biết buông lơi
Nhưng đành thôi chấp nhận

Trời ban cho số phận
Làm sao dám không theo
Tình ngang trái bám đeo
Cũng mang theo trọn kiếp.

Chuyên mục
Tất cả

MƯA RƠI NHÓI LÒNG
Tác giả..Thu Thảo

Màn đêm buông xuống trên cầu
Gió vương khoé mắt lệ đâu tuôn trào
Hỏi trời trời ở trên cao
Có nghe ai nói .. nghẹn ngào hay không

Tác giả/ Thu Thảo

Quanh năm chăm chỉ ruộng đồng
Kiếm ăn cực khổ.. mà trông nản lòng
Đôi lần mưa lũ ngập sông
Đôi lần nước chảy vỡ lòng đất sa

Buồn thương nước dội vào nhà
Mưa tràn lũ quét xót xa quá trời
Năm nào cảnh nạn khắp nơi
Nhà tan cửa nát thấy đời sa cơ

Covi nguy hiểm từng giờ
Kéo thêm lũ lụt xác xơ thân mình
Biết là một kiếp nhân sinh
Nhưng sao cay đắng muôn hình dạng đây

Ước mơ cuộc sống đủ đầy
Nhưng trời lại để vạ vây khắp người
Cũng mong được nở nụ cười
Nhưng mà đâu dễ chín mười vẹn nguyên.

Chuyên mục
Tất cả

LỠ BƯỚC ĐOẠN TRƯỜNG
Tác giả.. Thu Thảo

Có một ngày anh sẽ đánh mất em
Nhưng hãy nghĩ là em buông tay trước
Vì năm tháng bên nhau mình chẳng được
Sự hiểu thông , sự tôn trọng lẫn nhau

Có một ngày anh sẽ nếm nỗi đau
Như em đã từng đau nhiều như vậy
Đời con gái từng vui tươi biết mấy
Cưới nhau về em nếm đủ đắng cay

Vì thương anh em cãi số phận này
Vì thương đó mà mi cay đẫm lệ
Vì thương quá em ngu khờ như thế
Khiến mẹ cha đã nhỏ lệ từng đêm

Cả cuộc đời mang vết xước trong em
Mang tiếng khóc âm thầm ôm nhục tủi
Nhiều khi muốn gạt bỏ đi mê muội
Nhưng vì con cố giữ một gia đình

Nhưng bên ngoài em sợ tiếng rẻ khinh
Lỡ bước vội mà mình mang gánh lấy
Mấy năm trước em cam lòng che đậy
Nhưng bây giờ em thấy đủ tổn thương

Một con đường em chọn quá tai ương
Một số phận em dường như thấm mệt
Không mạnh mẽ nên em đành buông hết
Bởi nghĩa tình đã cạn chết từ lâu

Thân em giờ đang lạc chốn bể dâu
Không còn mới như hầu con gái nữa
Đủ nếm trải những gì em chọn lựa
Nước mắt đầy đủ chan chứa trong tim

Nếu sau này anh thấy sự lặng im
Thì đó chính là điều em muốn nói
Mình đừng để mang cho nhau tội lỗi
Hãy nghiệm lòng nuối tiếc phút từng thương.

Tác giả Thu Thảo
Chuyên mục
Tất cả

CHUYỆN HAI ĐỨA MÌNH
Tác giả.. Thu Thảo

Hai đứa mình là duyên nợ của nhau
Hay mãi chỉ là nỗi đau truyền kiếp
Dù đôi lúc người ta kêu do nghiệp
Nên kiếp này em tiếp nhận mà thôi

Hai đứa mình nghĩa bạc trắng như vôi
Yêu thương lắm cũng rồi , rồi cũng hết
Còn ôm lấy cho bản thân mỏi mệt
Chẳng có gì ngoài vết cứa hằn sâu

Hai đứa mình chưa vẹn ý tròn câu
Luôn suy nghĩ trong đầu điều mình muốn
Dù cố gắng nhưng hình như đã muộn
Có bức tường mình không muốn vượt qua

Hai đứa mình nếm trải những xót xa
Từng nhung nhớ, từng xem là tất cả
Nhưng có lẽ bây giờ tim hoá đá
Chẳng thể nào rôm rả tiếng cười vui

Hai đứa mình người bước kẻ muốn lui
Nên chẳng trách ngậm ngùi ôm cay đắng
Nói nhiều lắm nhưng anh thì im lặng
Biết làm sao để quên hẳn một người.

Tác giả Thu Thảo