Chuyên mục
Tất cả

HOÀI NHỚ
Tác giả. Thu Thảo

Ngày xưa bước vội rẽ con đường
Buổi ấy quay về đẫm lệ vương
Lặng lẽ ghìm tâm chờ cửa hướng
Trầm tư khởi dạ thắt mi hường
Duyên tình nối nhịp ân cầu ngưỡng
Mộng ái trao lời chữ ngỏ thương
Hạnh phúc dâng trào ai sẽ hưởng
Buồn nêm trải lối giữa nghê thường .

Nghê thường số phận mãi sầu vơi
Lạnh thấu buồng tim chẳng rõ lời
Bao lần cố gượng yêu người hỡi
Mấy thuở quên nhìn dõi bậu ơi
Khắc khoải từng đêm lòng sẽ đợi
Đìu hiu những tháng bậu luôn mời
Mơ rằng thoả nguyện trong tầm với
Cảm nhận thăng trần rãi khắp nơi .

BĐ/28/2/2020

ảnh tác giả Thu Thảo

Chuyên mục
Tất cả

TÌM ĐÂU BÂY GIỜ
Tác giả:Thu Thảo

Nhớ lại ngày xưa kỉ niệm đầu
Nhớ chàng mỗi tối biết tìm đâu
Nhớ từng ánh mắt như trăng tỏ
Nhớ cả vành môi tựa nắng mầu
Nhớ đức thanh tao lời nghĩa đẹp
Nhớ người thánh thiện tiếng ân sâu
Nhớ rồi chỉ nghẹn buồng tim đó
Nhớ mãi làm chi để rước sầu.

Ảnh tác giả Thu Thảo
Chuyên mục
Tất cả

CÓ GHEN MỚI CÓ YÊU
Tác giả: Thu Thảo

Dấu yêu ơi ! đừng có giận em mà
Vì em muốn hai ta cùng thấu hiểu
Một chút nhớ như là thêm đồng điệu
Để tháng ngày không thể thiếu vậy thôi

Dấu yêu ơi ! đã nói với anh rồi
Trái tim nhỏ trọn đời yêu anh mãi
Dù sóng gió cũng không làm em ngại
Vì với em dành trái ngọt trao người

Dấu yêu à ?anh như đoá hoa tươi
Cho em thấy nụ cười khi buổi sáng
Cho em nghiện mùi hương thơm lãng mạn
Thổn thức lòng không biết chán anh ơi

Dấu yêu ơi !em chỉ muốn cả đời
Được vun vén được rạng ngời hạnh phúc
Dù số phận mai sau trong hay đục
Em chỉ cần mỗi lúc ở bên anh

Dấu yêu ơi! trao nguyện ước chân thành
Rằng anh sẽ kết duyên lành trọn kiếp
Mình cố gắng hãy cùng nhau bước tiếp
Những chặn đường còn dang dở nha anh

Chữ duyên này vốn dĩ rất mong manh
Nên anh hỡi , đừng ghen nhiều anh nhé
Em không muốn anh buồn trong lặng lẽ
Vì anh đau em giằng xé tim mình.

Chuyên mục
Tất cả

ĐÃ HẾT MÙA YÊU
Tác giả:Thu Thảo

Trời làm gió nổi cuồng phong
Trách ai gieo mộng giữa dòng đời tôi
Hương yêu cũng đã xa rồi
Ái ân đoản khúc phai phôi lửa tình

Ảnh tác giả Thu Thảo

Cớ gì sao phải lặng thinh
Rồi ôm cay đắng riêng mình chịu đau
Ờ thì ta phải xa nhau
Ờ thì phương ấy trầu cau bên người

Ta dành cả tuổi đôi mươi
Để yêu để nhớ một người từng thương
Ai ơi muôn nẻo dặm trường
Bến trong bến đục, biết nương nơi nào

Dối lòng ta nói không sao
Miễn anh hạnh phúc, nghẹn ngào cũng vui
Nhưng sao cảm thấy ngậm ngùi
Người về bên đó, ngọt bùi ấm êm

Còn em ngồi tựa bên thềm
Nghe từng khúc nhạc mà thêm đắng lòng
Thuyền tình ván đã đóng xong
Làm sao em nỡ , níu vòng tay xưa

Bên nhau chỉ mối duyên thừa
Như là ví tựa cơn mưa đầu mùa
Em giờ chẳng muốn hơn thua
Anh giờ phụ bỏ giỡn đùa tình em

Lệ rơi mi mắt ướt nhèm
Bờ môi nói lắp ,tim kèm xót xa
Ước gì ta giữ tình ta
Không phai không nhạt không là người dưng

Tiếc chi hai chữ đã từng
Khiến cho nước mắt rưng rưng đượm buồn
Thôi thì ai đó đã buông
Còn em sẽ để con xuồng sang sông.

Chuyên mục
Tất cả

EM SẼ CHỜ ANH DÙ CÓ BAO LÂU
Tác giả:Thu Thảo

Anh thế nào anh có nhớ em không ?
Còn em khóc chất chồng bao niềm nhớ
Trái tim nhỏ đang bắt đầu tan vỡ
Em bây giờ không thở được anh à

Khi đêm về em ngóng phía trời xa
Em lại nghĩ giá như là giấc mộng
Em muốn được hòa mình vào khoảng trống
Đến bên anh trao nhựa sống căng đầy

Em không còn mang dáng vẻ thơ ngây
Mà em đã bủa vây nhiều nước mắt
Anh nơi đó có thấy tim quặn thắt
Thấy gì không trên khuôn mặt ưu phiền

Ờ bây giờ em dễ nóng đổ điên
Dễ nóng giận, và không hiền như trước
Em như thế rất là chi ngang ngược
Anh hãy về ,la như trước được không ?

Em hư rồi ,em ngồi khóc trong phòng
Không Hơi Ấm lạnh lòng lắm anh ạ
Em thấy sợ một ngày mình vội vã
Bước qua nhau giữa phố xá đông người

Rồi nhận ra đánh mất tuổi đôi mươi
Để yêu nhớ thương một người xa lạ
Em không muốn chuyện tình cây và lá
Chia lìa nhau khi lá úa phai màu

Xin anh đừng làm tim rỉ máu đau
Xin anh hãy nghĩ về nhau lần nữa
Em sẽ mãi giữ một màu hương lửa
Về bên em như buổi bắt đầu yêu

Hỏi lòng mình sao phải sợ cô liêu
Bởi em đợi em chờ điều kì diệu
Anh xuất hiện rồi ôm em một xíu
“Nói anh đây,anh đã hiểu ,anh thương.”

Chuyên mục
Tất cả

NỤ CƯỜI VÀ NƯỚC MẮT
Tác giả: Thu Thảo

Đến bên nhau vì hai chữ tình đời
Rồi xa cách cũng vì đời lận đận
Mới có cảnh ghen hờn rồi trách giận
Cũng vì yêu nên chấp nhận dối lòng

Ảnh tác giả Thu Thảo

Ngắm trăng tàn xen vào cửa qua song
Chợt cảm thấy có một dòng nước mắt
Ngân ngấn rớt vào trong tim thắt chặt
Cơn đau này như cắt thấu ai hay

Nghĩa trăm năm cứ nghĩ vẹn tháng ngày
Mình cùng trải qua bao nhiêu cay đắng
Cũng đủ hiểu câu tình sâu nghĩa nặng
Có duyên thêm nợ mới đặng bên nhau

Cớ sao người trao đổi lấy thương đau
Để ai thấy một màu đen ngục tối
Phải chăng đó là do ai bước vội
Mà ngậm ngùi nhận lấy nỗi xót xa

Mình ước mơ xây dựng một ngôi nhà
Có con nhỏ gọi ba ba làm nũng
Còn gì nữa khi giỡn đùa với chúng
Còn gì hơn có những phút ngọt ngào

Ai cũng từng có những lúc khát khao
Nhưng không thể không thể nào có được
Sự hoàn hảo như mình mong phía trước
Sợ đôi chân chùn bước giữa thăng trầm

Có đôi lần tôi hỏi với lương tâm
Bản thân có bị sai lầm không nhỉ
Rồi tự nhủ thôi thì đừng suy nghĩ
Hãy thuận theo như lẽ ý tự nhiên

Để gạt đi dòng lệ thứ ưu phiền
Tôi rất muốn trả bình yên người ấy
Bởi tôi muốn nụ cười tôi nhìn thấy
Luôn rạng ngời như ngày ấy chưa yêu.

Chuyên mục
Tất cả

VỠ VỤN NIỀM TIN
Tác giả:Thu Thảo

Không dối lòng khi chấp nhận buông tay
Trả nhau nhé tháng ngày chưa gặp gỡ
Mà ngày trước mình nghĩ là duyên nợ
Gặp và yêu nhung nhớ suốt cuộc đời

Chỉ tiếc là tình chẳng đẹp người ơi
Hoa chỉ nở khi bầu trời đủ nắng
Tình vĩnh cửu có ngọt bùi cay đắng
Để nghiệm lòng chắc chắn nửa của nhau

Biết một ngày ôm trọn cả thương đau
Nhưng vẫn muốn nắm tay nhau lần nữa
Một khoảng cách vô tâm nằm chính giữa
Khiến tim này mục rữa đến vỡ tan

Lời ngọt ngào mang đậm chất chứa chan
Nhưng không phải là thiên đàng hạnh phúc
Em không biết con tim trong lồng ngực
Có còn không hay cảm xúc chết dần

Chẳng bao giờ mang tiếng gọi tình nhân
Mà thực tế , đến gần còn không được
Mình hứa hẹn những điều hay phía trước
Nhưng được gì khi bước rẽ sang ngang

Đừng gọi nhau , mọi thứ quá phủ phàng
Đừng tiếc nuối ….hoa tàn tình tan vỡ
Đừng nói mãi một câu rằng dang dở
Bởi chúng mình duyên tạm bợ phải không ?

Ảnh tác giả Thu Thảo
Chuyên mục
Tất cả

HƠI ẤM CÒN VƯƠNG
Tác giả: Thu Thảo

Thoáng nhìn phong cảnh núi non
Hình như kỉ niệm vẫn còn đâu đây
Gió đưa hương bưởi nơi nầy
Cành tre đang vẫy hẹn mây bung đùa

ảnh tác giả Thu Thảo

Trong lòng chợt nhớ canh cua
Cơm cùng cá mặn , ngày mùa vẫn ăn
Nhớ hồi cuộc sống khó khăn
Không no bụng đói, còn hăng đi làm

Cái thời thấy việc là ham
Kiếm thêm thu nhập, cũng cam khổ nhiều
Khoai mì ,củ sắn bấy nhiêu
Nuôi mình khôn lớn,sớm chiều có nhau

Những ngày hay ốm hay đau
Mẹ Cha bên cạnh, trước sau dỗ dành
Con cười đôi mắt long lanh
Cha xoa đầu nhẹ , bớt nhanh con ời

Giấu lòng nước mắt cha rơi
Ôm con thật chặt ru lời yêu thương
Tay cha run rẩy đêm trường
Nâng niu con nhỏ, sầu vương trong lòng

Bởi vì Cha Mẹ ước mong
Mai sau cuộc sống , bớt vòng lao đao
Lắng lo mai mốt thế nào
Vì đời khổ cực , biết sao bây giờ

Cứ nhìn đôi mắt con thơ
Bao nhiêu mệt mỏi bấy giờ cũng tan
Chỉ mong con cái an nhàn
Cho con ăn học, giàu sang mai này

Bây giờ con nhỏ mới hay
Tình yêu to lớn , tháng ngày yêu thương
Mẹ Cha đã vẽ thiên đường
Để con mạnh mẽ , kiên cường bước đi

Bên ngoài thế giới diệu kỳ
Nhưng sao con muốn, ôm ghì mẹ thôi
Mẹ làm ướt đẫm mồ hôi
Mà con ngửi mãi, quen rồi mẹ ơi !

Gió sương phủ kín cuộc đời
Có Cha có Mẹ …là nơi yên bình
Quay về làm đứa con xinh
Bên gia đình mãi, yên bình đoàn viên.

PS/Ảnh của tác giả Thu Thảo

Chuyên mục
Tất cả

VÍ DẦU TÌNH BẬU MUỐN THÔI
Tác giả: Thu Thảo

Thuyền xa rời bến cũ
Để lại bến sông buồn
Nhói lòng giọt lệ tuôn
Lung lay nguồn cảm xúc

Nhốt tim vào địa ngục
Lồng ngực cứ quặn đau
Ơ…sao nỡ xa nhau
Cho hương màu phai úa

Đã từng trao lời hứa
Suốt kiếp mãi không rời
Thế mà đã buông lơi
Cho đời mình xa cách

Không ..em không hờn trách
Chỉ là khóc chút thôi
Bởi chẳng thể tròn đôi
Nên giận trời sao nỡ

Chia li đường duyên nợ
Để bên lỡ bên bồi
Để tình nghĩa phai phôi
Để rồi ta tiếc nuối

Anh ơi thời rong ruổi
Bụi chuối núp hẹn hò
Lòng sợ hãi lắng lo
Mẹ cha cầm roi đánh

Mà ngày ấy ương ngạnh
Thích trốn để đi chơi
Mình chẳng chịu nghe lời
Để bây giờ hối hận

Tình yêu đầu lận đận
Dấu ấn quá đậm sâu
Mang trọn kiếp âu sầu
Bám đeo câu dở phận

Ờ em luôn ngớ ngẩn
Mê mẩn một tình yêu
Biết rằng sẽ cô liêu
Mà sao liều nắm giữ

Người theo người tình tứ
Mình cứ mãi u mê
Gói gém lại câu thề
Nhưng quên về nối lại.

Chuyên mục
Tất cả

ĐỪNG ĐEM HONG KỈ NIỆM
Tác giả: Thu Thảo

Anh hỏi là có còn nhớ anh không ?
Em không biết ? thật lòng em không biết
Vì anh đã ra đi không lời biệt
Cũng quá lâu đủ giết chết cuộc tình

Em bây giờ, ngán lời lẽ đẹp xinh
Ngán lời hứa rằng mình yêu nhau mãi
Bởi có lẽ em trở nên ngần ngại
Thấy sợ người , sợ khờ dại đeo mang

Buồn cười không ?cho hai chữ phũ phàng
Yêu sâu đậm rồi bẽ bàng như thế
Thà đừng vội va vào nhau quá dễ
Để không đau trong dâu bể đoạn trường

Em không cần làm hoàng hậu đế vương
Em chỉ muốn bình thường thôi anh ạ
Không hoa lệ hay cuộc đời khá giả
Vì em cần một dạ với nhau thôi

Nhưng em sai,em sai thật sự rồi
Cái anh thích,anh đòi, em không có
Nên đành chịu cám cảnh đời buông bỏ
Nhìn phía anh là phố thị phồn hoa

Còn em đây, là dòng lệ vỡ òa
Khi chấp nhận chia xa từ hôm ấy
Nỗi đau đó anh chưa bao giờ thấy
Bởi vì em luôn che đậy trong lòng

Chẳng thể nào đem kỉ niệm ra hong
Để khô lại rồi tan vào cát bụi
Dễ quá vậy thì có đâu tiếc nuối
Phải không anh ?mê muội cả cuộc đời

Anh quay về đòi nối lại người ơi
Nhưng đâu thể, anh xin là sẽ được
Chuyện dĩ vãng nó mãi là vết xước
Để thời gian sẽ làm thước đo lòng.