Ngày xưa bước vội rẽ con đường Buổi ấy quay về đẫm lệ vương Lặng lẽ ghìm tâm chờ cửa hướng Trầm tư khởi dạ thắt mi hường Duyên tình nối nhịp ân cầu ngưỡng Mộng ái trao lời chữ ngỏ thương Hạnh phúc dâng trào ai sẽ hưởng Buồn nêm trải lối giữa nghê thường .
Nghê thường số phận mãi sầu vơi Lạnh thấu buồng tim chẳng rõ lời Bao lần cố gượng yêu người hỡi Mấy thuở quên nhìn dõi bậu ơi Khắc khoải từng đêm lòng sẽ đợi Đìu hiu những tháng bậu luôn mời Mơ rằng thoả nguyện trong tầm với Cảm nhận thăng trần rãi khắp nơi .
Nhớ lại ngày xưa kỉ niệm đầu Nhớ chàng mỗi tối biết tìm đâu Nhớ từng ánh mắt như trăng tỏ Nhớ cả vành môi tựa nắng mầu Nhớ đức thanh tao lời nghĩa đẹp Nhớ người thánh thiện tiếng ân sâu Nhớ rồi chỉ nghẹn buồng tim đó Nhớ mãi làm chi để rước sầu.