Nhặt lấy gì để khâu vết thương đây
Có lẽ phải mài mòn dây tình cảm
Vì kỉ niệm bây giờ hoài đeo bám
Phải làm sao khỏi chạm đến lệ sầu
Nhặt mối tình chẳng biết lạc nơi đâu
Sao tìm mãi mặc dầu em đã cố
Không lái nổi thuyền yêu về bến đỗ
Bàn tay em yếu ớt số cơ hàn
Đâu thể nào nắm lại nút thời gian
Đâu thể giữ hương không tàn anh hỡi
Em chẳng có một nụ cười mong đợi
Lấy cớ gì để níu kéo anh ơi
Anh nói rằng đừng khóc nhé em ơi
Nhưng mấy thuở mấy đời ai làm được
Đang yêu thế rồi vội vàng quay bước
Thì trái tim đang rớt huyết lệ trào
Thấy nghẹn ngào,thở cũng khó làm sao
Anh đã hứa thế nào , giờ lại thế
Anh có hiểu gặp được nhau không dễ
Sao đành lòng ,rót lệ tắm tim thơ.