Chuyên mục
Tất cả

LỬA YÊU ĐƯƠNG
Tác giả :Thu Thảo

Hương mùa thu nhè nhẹ thoảng quanh thềm
Nghe cơn gió rít gào thêm hoang vắng
Em lại nhớ nụ cười anh toả nắng
Ánh mắt hiền chiếm đặng trái tim em

Dấu yêu ơi nghe gió hát êm đềm
Em chợt thấy bờ môi mềm khẽ gọi
Anh dang rộng vòng tay như mở lối
Đón em vào xoa nỗi nhớ ngày qua

Em đã say một cảm giác ngật ngà
Như đốt cháy bài tình ca muôn thuở
Nguồn lửa ái cuồn cuộn trong hơi thở
Ánh mắt nào tan vỡ phút đê mê

Em yêu anh quên cả lối đi về
Lòng rạo rực tái tê nguồn cảm xúc
Tim thổn thức rộn ràng trong lồng ngực
Chẳng quan tâm địa ngục hay thiên đường

Mình chỉ cần trao trọn hết yêu thương
Xây hạnh phúc uyên ương tình nồng thắm
Dù khoảng cách có xa nhau ngàn dặm
Không thể nào ngăn cấm chuyện yêu đương.

Chuyên mục
Tất cả

MƯA ĐÊM
Tác giả: Thu Thảo

Mưa lặng thầm rơi ngập cõi lòng
Mưa còn phủ lối chảy vào trong
Mưa đùa giỡn với cơn sầu não
Mưa thích trêu hay cuộc chạy vòng
Mưa đoạ đày ta bằng nỗi nhớ
Mưa ghìm chặt trí tủi chờ mong
Mưa đừng rớt nữa đầy tim nhỏ
Mưa lặng thầm rơi ngập cõi lòng.

Chuyên mục
Tất cả

MÀU SỢI NHỚ

Tác giả.. Thu Thảo

Nắng nhẹ nhàng xuyên nhẹ giữa tầng mây
Làm đôi má hây hây hồng ửng đỏ
Như muốn gởi tâm tình về phương đó
Đến bên anh rồi nói nhỏ “yêu à”

Nhớ anh nhiều anh có biết không ta?
Chỉ là muốn ngân nga lời tha thiết
Để anh hiểu tình yêu em bất diệt
Dù tháng năm mải miết hết đời người

Em thấy vui khi anh hé môi cười
Như sống lại tuổi đôi mươi ngày ấy
Tim rung động say mê anh thật đấy
Anh có nghe thấy gió nói gì không ?

Em sẽ chờ hết Xuân Hạ Thu Đông
Đợi mãi mãi, tình nồng không phai nhạt
Để anh hiểu cần anh ,không ai khác
Dẫu mai này mình có lạc mất nhau

Vẫn cam lòng,em chấp nhận thương đau
Không đòi hỏi ngày sau mình chung bước
Yêu một phía, không bao giờ có được
Nhưng vẫn yêu vẫn ước có một ngày./

Chuyên mục
Tất cả

DU DƯƠNG KHÚC NHẠC ĐỒNG QUÊ
Tác giả: Thu Thảo

Quê nhà thấm đậm lời ca
Du dương điệu lý, nghe là thấy say
Còn ươm hạt giống mỗi ngày
Cho mình ấm dạ, vẫn hay nhớ hoài

Quê nhà chỉ có dây khoai
Thêm vài đám bắp,trong ngoài bấy nhiêu
Quanh năm ruộng đất thì nhiều
Hoa màu thiếu nước, thiếu điều chết khô

Quê nhà có mấy ao hồ
Có vài cân ốc, cá rô ,cua đồng
Muốn nhiều thì phải ra sông
Nếu mà làm biếng, vài đồng đi mua

Quê nhà thì có rau cua
Có thêm rau muống, lá chua,rau mùi
Chỉ là dân dã nhưng vui
Món ngon đâu phải,đậm mùi mới ngon

Quê nhà vẫn đợi các con
Đi xa nhớ lại,lối mòn ngày xưa
Quê nhà sớm nắng chiều mưa
Vẫn trông ai đó , sao chưa trở về.

Chuyên mục
Tất cả

ĐỔI VẬN
Tác giả:Thu Thảo

Đem lòng gửi gắm đổi tình chân
Giữ lấy yêu thương những thứ cần
Cuộc sống xô bồ tâm vướng bận
Dòng đời chột dạ trí phân vân
Âm thầm cố gắng làm thay vận
Lặng lẽ vươn lên muốn đổi dần
Nắm vững trong tay là số phận
Yên bình hạnh phúc với người thân.

Chuyên mục
Tất cả

HONG MÀU NẮNG HẠ


Tác giả:Thu Thảo

Nắng lại say tình nói đã thương
Nắng ưa rải lối mộng thiên đường
Nắng vờn vớt bọt trên luồng sóng
Nắng điểm thêm màu giữa đại dương
Nắng nhạt ban chiều như ráng đỏ
Nắng phai buổi sớm tựa môi hường
Nắng đừng giỡn nữa tim rung động
Nắng lại say tình nói đã thương.

Chuyên mục
Tất cả

EM LÀ THẾ


Tác giả:Thu Thảo

Em là thế như âm thanh khẽ chạm
Thả tâm hồn theo cảm xúc trời mây
Xen vào trong nắng hạ gió ươm đầy
Rồi năm tháng còn đây là kỉ niệm

Em là vậy không có gì giấu giếm
Vẫn u buồn tìm kiếm một vòng tay
Cho trái tim được ấm lại tháng ngày
Khỏi cái lạnh, đắng cay từng nếm trải

Em là vậy vẫn biết là ngang trái
Vẫn đương đầu không ngần ngại bước đi
Dẫu đau thương dù biết chẳng được gì
Nhưng vẫn muốn níu ghì không buông bỏ

Em là thế giữa trần gian quán trọ
Nở nụ cười rạng rỡ ở trên môi
Ngước mắt nhìn về hạnh phúc xa xôi
Chỉ ao ước xuân ngời trôi chậm lại.

Chuyên mục
Tất cả

NƯỚC MẮT TỪ TIM
Tác giả: Thu Thảo

Anh từng nói lỡ một ngày anh biến mất
Em đừng buồn đừng có khóc, có biết không
Anh muốn thấy em vui vẻ mới yên lòng
Thấy em khóc anh sẽ đau lòng nhiều lắm

Anh chỉ muốn em vô tư không rối rắm
Không được nhốt mình, rớt lệ tắm trang thơ
Muốn tập em buông, để quên hết duyên hờ
Nhưng lòng anh lại mập mờ, quên và nhớ

Anh rất muốn em luôn vui cười hớn hở
Như ngôi sao sáng rực rỡ giữa màn đêm
Là đóa hoa mãi khoe sắc nở bên thềm
Là thiếu nữ môi mềm, bao người ngưỡng mộ

Anh lùi bước sợ em yêu anh rồi khổ
Nên âm thầm cố gắng,buộc lòng sẽ quên
Không tìm em nữa, chẳng muốn ở gần bên
Để em thấy nhạt dần,quên đi tất cả

Em không phải người nhanh thay lòng đổi dạ
Anh xem thường đánh giá em thấp thế sao
Tình yêu của em, vô giá đến cỡ nào
Anh coi rẻ….tấm chân tình trao anh đó

Anh không hiểu hay là anh không biết rõ
Mà vô tình người phá vỡ trái tim em
Có khi nào anh quay lại ngó nhìn xem
Kỉ niệm ấy, ai đem gieo vào tâm trí

Để năm tháng mang trong đầu bao suy nghĩ
Nhớ một người cứ mộng mị giữa canh thâu
Không thể cùng nhau đi,đi đến bạc đầu
Nhưng em vẫn muốn, tròn câu tình nhân mộng

Đừng vội đến bên em ,cho em nhựa sống
Rồi vội vàng,nhấc bổng bước chân ra đi
Đừng để em lại ,chua xót với tình si
Xin anh ở lại, đến khi em mạnh mẽ
“Học chữ quên ” .

Chuyên mục
Tất cả

NGÀY TRỞ GIÓ
Tác giả:Thu Thảo

Anh là cơn nắng hạ
Em như gió bốn mùa
Cho hai đứa say sưa
Dìu nhau qua lối mộng

Anh như là ngọn sóng
Em như bãi cát dài
Chẳng cần biết đến ai
Chỉ hai ta là đủ

Anh như chàng lãng tử
Em là gái thuyền quyên
Cùng nhau bước lên thuyền
Kết duyên tình hạnh phúc

Anh là nguồn cảm xúc
Em tạo khúc nhạc vui
Lấp đi hết ngậm ngùi
Ngọt bùi cùng chia sớt

Anh như mưa bất chợt
Tắm mát cả cuộc đời
Em tìm thấy đúng nơi
Tuyệt vời khi anh đến

Anh làm em xao xuyến
Anh đã khiến em say
Xin đừng có đổi thay
Mình nắm tay suốt kiếp.

Chuyên mục
Tất cả

TẬN CÙNG CỦA NỖI ĐAU
Tác giả:Thu Thảo

Em bây giờ trở lại với trước kia
Ngồi lặng lẽ giữa đêm khuya bắt bóng
Không nói chuyện giam người vào lạc lõng
Nuốt lệ thầm trên sóng mắt cay cay

Ảnh tác giả Thu Thảo

Em trở về đón cơn gió heo may
Nếm cảm giác từng ngón tay chạm khẽ
Rồi xoa dịu vết thương đang giằng xé
Bởi vô tình vướng bận để tim đau

Em thu mình chạm đáy của nỗi đau
Buông không thể bên nhau thì không được
Dù em muốn bản thân mình đánh cược
Một lần yêu như nguyện ước cả đời

Em còn gì khi người ấy buông rơi
Bắt đầu nhạt không một lời thăm hỏi
Cũng không có chút hồi âm tiếng nói
Vậy bây giờ nhói buốt chẳng nguôi ngoai

Những vết thương không chảy máu ra ngoài
Mà sao lại khiến người ta phải chết
Những đau đớn không phơi bày ra hết
Nhưng ngấm ngầm giết chết một tình yêu.

Ảnh tác giả Thu Thảo