Chuyên mục
Tất cả

HOA NỞ TRONG TIM
Tác giả: Thu Thảo

Cảm giác này hạnh phúc lắm anh ơi
Khi bên cạnh cuộc đời em lại có
Khung trời mộng có luôn vầng trăng tỏ
Thật êm đềm khi chạm ngõ yêu thương

Ảnh tác giả Thu Thảo

Anh biết không ?em muốn vẽ thiên đường
Có anh đến , dệt uyên ương hạnh phúc
Gom đủ vị ngọt ngào bao cảm xúc
Hai đứa mình mỗi lúc sát vào nhau

Dù cuộc đời có vạn khúc nỗi đau
Thì mình hãy để sau màng kí ức
Bởi cuộc sống đôi khi là hư – thực
Chẳng thể nào đạt mức đã đề ra

Tuổi thanh xuân rồi nhanh chóng sẽ già
Làm sao giữ vẻ thướt tha mãi mãi
Nên hãy sống một lần cho thoải mái
Dù biết rằng sẽ điên dại khi yêu

Bởi tim mình cũng chán cảnh cô liêu
Chán phòng trống ,chán bao điều dang dở
Nên mình hãy nối nhịp cầu duyên nợ
Để ấm lòng khi hoa nở trong tim

Một lần thôi , mình say khướt đắm chìm
Cho ong bướm,hay chim bay về tổ
Trọn niềm ái ,trọn niềm vui bến đỗ
Khúc nhạc tình rạng rỡ đến ngàn năm.

Chuyên mục
Tất cả

TRẢ NỢ ĐỜI
Tác giả:Thu Thảo

Tôi chỉ muốn thu mình trong vỏ ốc
Gạt sự đời bỏ mệt nhọc thế gian
Chẳng mơ màng về hạnh phúc chứa chan
Chỉ muốn được tâm can mình thanh thản

Ảnh tác giả Thu Thảo

Tôi rất muốn một lần xin khóc cạn
Giải nỗi buồn hoá nước mắt trong đêm
Tôi bây giờ chẳng muốn nói gì thêm
Cố gắng để êm đềm trong yên lặng

Nhưng đâu phải bầu trời luôn có nắng
Chỉ là vì đủ ánh sáng mà thôi
Cuộc đời này cứ lặng lẽ nổi trôi
Khiến thân xác mệt nhoài trong bể khổ

Chẳng muốn nữa sao bản thân còn cố
Chẳng cần mong một bến đỗ an toàn
Bởi vì đời đang nặng gánh lo toan
Một là có …hai là toang hết cả

Có nhiều lúc thấy tim mình lạnh giá
Bởi quanh năm sống để trả nợ đời
Chẳng quan tâm máu tim đã rỉ rơi
Mà chấp nhận ta lịm dần hơi thở

Mệt mỏi lắm kiếp đời như ở đợ
Mệt lắm mà.. ta cứ ngỡ là vui
Không biết là sẽ đến lúc nào nguôi
Nhưng cảm giác ngậm ngùi đang vây kín

Xin đôi mắt thôi đi.. đừng bịn rịn
Xin một lần đừng toan tính với tôi.

Chuyên mục
Tất cả

NỖI NHỚ ÊM ĐỀM
Tác giả: Thu Thảo

Con đường làng in dấu vết chân chiêm
Mà ngày ấy chúng mình cùng đi học
Cùng chạy nhảy , té nhào lăn lông lốc
Cũng ngộ ghê , lì lợm chẳng sợ gì

Ảnh tác giả Thu Thảo

Cứ nói cười rồi chen lấn nhau đi
Vừa đến ngõ là la làng lên hết
Quần áo lấm nhìn vào sao giống hệt
Như con mèo ở bếp mới chui ra

Mẹ thì la… Ba cười híp mắt à
Ba giỏi nhất là khi ru em ngủ
Vì ba ngủ trước khi em út ngủ
Khi tỉnh thì chẳng thấy đứa em đâu

Nó bò nhanh đến nỗi lỗ cái đầu
Mẹ đi chợ lúc nào về có bánh
Nhớ cái cảnh phần ngon ai cũng lãnh
Rồi khóc lên để có cảnh ăn đòn

Bữa cơm nào mẹ nấu cũng ăn ngon
Nhất là món canh cua đồng chua á
Bay mùi thúi mà sao ưa ngửi lạ
Vị đậm đà chan chứa cả tình quê

Nhớ mẹ ơi, tết này chẳng được về
Nơi xứ lạ bộn bề bao suy nghĩ
Con chỉ muốn sống cuộc đời bình dị
Không tranh đua với phố thị hoa màu

Con về nhà ăn mắm với canh rau
Miễn no bụng ấm trong lòng mẹ ạ
Con mệt mỏi trên con đường muôn ngả
Chỉ muốn về vâng dạ với mẹ thôi

Bao năm qua nếm trải cũng đủ rồi
Giờ chỉ ước không lạc trôi đâu nữa
Bởi hạnh phúc là ngồi bên bếp lửa
Con tựa vào vai mẹ lúc về đêm.

PS/Ảnh tác giả Thu Thảo

Chuyên mục
Tất cả

Thơ vui
ĐỪNG CHÊ CƠM NGUỘI
Tác giả: Thu Thảo

Chê là cơm nguội không ngon
Phở thơm mọng nước mỏi mòn khát khao
Thật luôn.nước phở ngọt ngào
Nhìn thôi cũng muốn té nhào vào luôn

Ảnh tác giả Thu Thảo

Nói đi nghĩ lại cũng buồn
Cơm thì mình chẳng bán buôn lấy tiền
Dâng mình làm lụng như điên
Chỉ mong cuộc sống mãi điền viên thôi

Trước kia hứa hẹn cho rồi
Mai sau cơm nguội , không phôi phai lòng
Nhưng giờ quên sạch tòng tong
Không còn một chút , nửa vòng tay ôm

Cơm ơi cơm hỡi là cơm
Cơm ăn bỏ nuốt vào mồm mà thôi
Lắm lời người lại chê hôi
Không thèm mò mẫn , để rồi chèo queo

Bởi do phở có nước lèo
Nên luôn luôn nóng, kèm theo thơm lừng
Nên thèm rồi thích sờ bưng
Rồi mình chịu cảnh.. có sừng mọc lên

Phở ngon.. cơm nguội một bên
Ăn vào quên mất , cái tên “cơm nhà”
Hỏi trời có hiểu câu ca
Lạ nên hấp dẫn, ối à người ơi

Ca dao để lại cho đời
Cơm ngon , cơm nguội do hơi thổi nhiều
Bởi do không biết cưng chiều
Nên cơm mới nguội, mới yêu phở ngoài

Chỉ là một phút giải khoai
Biết đâu nếm cảnh ngủ ngoài đường luôn
Khôn ngoan thì chớ ngoài luồng
Để còn mai mốt , thèm thuồng cơm ăn

Đừng mà cái kiểu lăng nhăng
Cơm không ăn được,đói nhăn răng giờ
Phở thì húp mãi ngẩn ngơ
Hết tiền phở sẽ cho bơ ra rìa

Coi chừng kẻo bị sẻ chia
Bởi ngon lắm kẻ , cũng bia hàng vào
Làm gì có được thanh cao
Nên người hãy nhớ … Tắm ao của mình

Tuy là chẳng giống phở xinh
Nhưng mà chung thủy vẹn tình trăm năm.

Chuyên mục
Tất cả

TẮM BỂ HƯƠNG TÌNH
Tác giả:Thu Thảo

Vòng tay người cho em phút đê mê
Để em thấy tràn trề hương vị mật
Để em tắm trong men tình ngây ngất
Quyện tâm hồn hợp nhất lúc cuồng say

Ảnh tác giả Thu Thảo

Dấu yêu ơi hãy thắp lửa tim này
Cho cảm xúc đêm nay hoà nhịp thở
Đôi môi chạm thỏa niềm yêu và nhớ
Dập vào nhau như sóng vỗ vào bờ

Hoá trăng vàng là ngọn đuốc nên thơ
Xây lầu ái bằng sương mờ bao phủ
Chiếu chăn gối ,như gió đang vần vũ
Khung trời mơ ấp ủ phút giao tình

Ôi nồng nàn, ướt đẫm nét nguyên trinh
Ta mơn trớn hai thân hình cháy bỏng
Có dòng điện làm cho người ran nóng
Không thể dừng khát vọng của tình nhân

Từng nụ hôn ,khẽ lướt nhẹ thân trần
Tay đan ngón cho ái ân lãng mạn
Như mãnh hổ vượt qua thành rào cản
Vỡ tường thành thỏa mãn phút bên nhau

Dìu đưa chàng tắm nước ngọt ao sâu
Mùi hương đó làm mình say điên dại
Mình cùng đốt , đốt cháy bùng lửa ái
Để một lần tê tái thỏa niềm yêu.

Chuyên mục
Tất cả

ANH ĐỪNG BUỒN
Tác giả:Thu Thảo

Anh đừng buồn đừng suy nghĩ làm chi
Bởi tìm lại anh được gì anh hỡi
Ngoài cảm giác không như ta mong đợi
Thuở ngọt ngào xa tầm với còn đâu

Ảnh tác giả Thu Thảo

Em bây giờ không biết đã bao lâu
Quên lời nhớ, quên cơn sầu mộng mị
Quên tất cả , xóa dần trong tâm trí
Em không còn sống ỷ lại giống xưa

Em nếm qua cảm giác của dối lừa
Rồi bật khóc như chưa từng được khóc
Rồi đau đớn rút cho mình bài học
Yêu càng nhiều , mình ngu ngốc bấy nhiêu

Giống như em đang lạc lối đường chiều
Không muốn thoát , mà yêu thì không thể
Em từng nói , nói yêu thì rất dễ
Nhưng giữ gìn mãi thế mới khó hơn

Không giành nhau , không oán giận thêm hờn
Bởi cuộc sống như là cơn sóng dữ
Có gì đó sắp xếp trong trình tự
Chỉ là mình không muốn giữ mà thôi

Đừng trách em ? hỏi ngày ấy đâu rồi
Thời gian cũng đã trôi qua lặng lẽ
Nên đừng hỏi em ngày xưa nữa nhé
Vì qua rồi em mạnh mẽ nhiều hơn.

Chuyên mục
Tất cả

CHÔN SÂU KỈ NIỆM
Tác giả:Thu Thảo

Đừng nói nữa xin anh đừng nói nữa
Chuyện chúng mình như cây đã già nua
Không muốn mình bây giờ nghĩ hơn thua
Vì cảm xúc như gió mùa đông bắc

Ảnh tác giả Thu Thảo

Lạnh lùng với những gì xem trước mặt
Ở đằng sau như dao cắt tơ lòng
Chẳng có gì khi không vẹn ước mong
Bởi duyên nợ đã theo dòng nước xoáy

Quên anh nhé một thời yêu nồng cháy
Quên ân tình ngày ấy đã từng trao
Hãy quên đi màu sắc của hanh hao
Không lưu luyến không nghẹn ngào tiếc nuối

Em không phải là người đi đến cuối
Đi cùng anh rong ruổi giữa biển trời
Chỉ là từng cho quán trọ vui chơi
Thời gian ngắn mà đời em nhớ mãi

Tựa điệu khúc làm hồn hoang điên dại
Giọt lệ sầu nỡ bắt trái tim đau
Nếm nỗi buồn nếm cảm giác xa nhau
Rồi tự nếm tự chôn sâu kỉ niệm.