Chuyên mục
Tất cả

XIN ĐỪNG RƠI LỆ VÌ EM
Tác giả:Thu Thảo

Nếu sau này anh chẳng thấy được em
Đừng suy nghĩ đừng buồn nhiều anh nhé
Bởi em muốn nhìn thấy anh vui vẻ
Dù thế nào cũng mạnh mẽ nhé anh

Mọi chuyện rồi sẽ lặng lẽ qua nhanh
Cơn ác mộng còn lại trong quá khứ
Từ hạnh phúc ,đau thương theo trình tự
Sum vầy rồi cũng đến lúc chia xa

Cuộc đời mình ai rồi cũng trải qua
Phút ly biệt dù ta không chấp nhận
Chẳng biết được dòng đời bao lận đận
Chỉ đeo mang số phận một kiếp người

Sống hết mình cho một thuở đôi mươi
Rồi góp nhặt giữa dòng đời giông bão
Nó không phải là cơn mơ huyền ảo
Mà nó là sự trải nghiệm bản thân

Em mong anh có được cái anh cần
Con đường đó sẽ thành công viên mãn
Đừng gục ngã đừng bao giờ chán nản
Cố gắng nhiều anh xứng đáng nhận về

Em bây giờ không lạc chốn hương mê
Cũng không dám nghĩ câu thề yêu nữa
Vì em sợ nên em không dám hứa
Sẽ trọn đời cùng bước giữa nhân gian

Đoá hoa rơi nhụy đến lúc úa tàn
Em không biết cuộc đời dài hay ngắn
Nhưng sẽ có một điều là chắc chắn
Chẳng bao giờ nắng tồn tại về đêm

Em mong anh có cuộc sống êm đềm
Dù mai mốt vắng em đừng rơi lệ
Hãy mạnh mẽ bước qua đời dâu bể
Để nụ cười có thể mãi trên môi.

Chuyên mục
Tất cả

SỢI THƯƠNG SỢI NHỚ
Tác giả: Thu Thảo

Thương thay hai chữ duyên tình
Gặp nhau rồi lại lặng thinh phớt lờ
Ờ thì cũng tựa vần thơ
Câu trên câu dưới nghĩa hờ vậy thôi

Bao nhiêu lời hứa trao rồi
Hẹn hò cũng đã mà phôi phai lòng
Có gì thầm ước thầm mong
Chữ duyên chữ nợ trọn vòng tay thương

Chỉ mơ được bước chung đường
Nắm tay nhau nhé, uyên ương suốt đời
Nhưng mà người nỡ buông lơi
Cho em nếm trải nghẹn lời thở than

Tiếng yêu chẳng dám mơ màng
Tình xưa nghĩa cũ ,phũ phàng đắng cay
Ai ơi gieo rắc tháng ngày
Đau lòng xót phận đoạ đày con tim

Nhiều khi bỗng nhớ muốn tìm
Quanh đi quẩn lại lặng im lệ trào
Bây giờ em phải làm sao
Chữa đi căn bệnh nghẹn ngào trong đêm

Sương rơi trăng rớt bên thềm
Mà nghe tiếng gió ,em thêm chạnh lòng
Nếu là đường thẳng song song
Tại sao cố chấp ngược dòng hả anh

Ai hay duyên nợ không thành
Sợi thương sợi nhớ mong manh quá nhiều.

Chuyên mục
Tất cả

VÔ TÌNH
Tác giả: Thu Thảo

Đúng như thế em dành con tim nhỏ
Để yêu anh, nên chẳng có điều gì
Làm chùn bước ,dù nỗi buồn nào đó
Vẫn còn nằm trên khóe mắt rèm mi

Đúng như thế nhiều khi em muốn hỏi
Có bao giờ anh gọi nói nhớ em
Nhớ một chút dù chỉ là len lỏi
Biết dối lòng nhưng vẫn muốn nghe xem

Đúng như thế đêm đêm ngồi suy nghĩ
Liệu chúng mình còn vị trí cho nhau
Hay chỉ cố thoát ra cơn mộng mị
Mà vô tình ,vô ý tổn thương _đau

Đúng như thế bỏ đằng sau tất cả
Là tháng ngày vội vã đến và yêu
Không màng tới mai này ai sa ngã
Chỉ đâm đầu vào.. khổ biết bao nhiêu

Đúng như thế có những điều nhỏ nhặt
Giữa chúng ta không tôn trọng nhau rồi
Anh không hiểu điều xảy ra trước mắt
Sự vô tình đã giết trái tim tôi.

Chuyên mục
Tất cả

VẾT THƯƠNG KHÔNG LÀNH
Tác giả:Thu Thảo

Xa em có vui không?
Chắc trong lòng thoải mái
Chẳng có gì trở ngại
Đâu phải thuộc về nhau

Chắc gì đã nhói đau
Bỏ đằng sau tất cả
Anh bước đi vội vã
Dường như đã thành quen

Phố thị đã lên đèn
Tâm tư len lỏi nhớ
Chỉ là em không nỡ
Vứt bỏ những niềm yêu

Trao hạnh phúc thật nhiều
Cùng bao nhiêu cay đắng
Cảm giác giờ trống vắng
Khoảng lặng chẳng còn anh

Có lẽ sự chân thành
Em đổi thành nước mắt
Có lẽ điều góp nhặt
Em đổi cắt vào tim

Bây giờ mãi lặng im
Khi buộc ghìm kỉ niệm
Có gì em giấu giếm
Trải nghiệm vết thương đời

Không khóc lệ vẫn rơi
Nghẹn lời trong cổ họng
Em rơi vào lạc lõng
Mà ngỡ một giấc mơ

Mọi thứ quá bất ngờ
Hững hờ rồi phai nhạt
Tâm hồn thêm xơ xác
Thể xác mệt nhoài hơn

Không còn buổi giận hờn
Không còn yêu nhau nữa
Không còn ôm lời hứa
Của một thuở mặn nồng

Cố gắng cũng bằng không
Đành lòng buông tay hết
Cho cuộc tình đã chết
Một cái kết không vui .

Chuyên mục
Tất cả

VỤNG DẠI CỦA NGÀY THƠ
Tác giả: Thu Thảo

Đặt chân về thăm lại mái trường xưa
Bao cảm xúc ùa về không thể tả
Những đôi mắt nhìn mình sao xa lạ
Nụ cười hiền vội vã thoáng vụt qua

Ảnh tác giả Thu Thảo

Cây Phượng kia đến tuổi cũng đã già
Vườn hoa lớp còn lưu đầy kỉ niệm
Mấy năm trước lớp trồng hoa lấy điểm
Điểm thi đua, xếp hạng điểm trong tuần

Cứ mỗi lần hoa sẽ nở dịp xuân
Là nơi đó sáng màu thêm sặc sỡ
Cả lớp học cười nói trông hớn hở
Mãi nô đùa rạng rỡ nụ cười tươi

Cả cuộc đời lưu luyến tuổi đôi mươi
Bức thư ấy viết bao lần không gởi
Tiếng thầm nhớ, thầm thương ,thầm chờ đợi
Của trái tim đang mới bắt đầu yêu

Lúc tan trường đông đảo biết bao nhiêu
Nhưng kì lạ một điều không thể nói
Mình cứ muốn chờ một người kêu gọi
Cùng về nha,hai ánh mắt ngó nhìn

Nhìn về nhau trao cả một niềm tin
Một kí ức giữ gìn bao năm tháng
Mãi còn mãi không bao giờ quên lãng
Chỉ nằm im trong tâm trí mỗi người

Cũng quá lâu mới bắt gặp nụ cười
Của những đứa vừa tròn mười năm tuổi
Chút kiêu hãnh , ngây thơ đầy mê muội
Chút thẹn thùng đắm đuối nét giản đơn

Nghĩ vui ghê nhìn chúng nó giận hờn
Mình sống lại về cái thời ngây dại
Cứ thích kiểu lẫy hờn còn hay cãi
Để đến giờ ta mãi mãi nhớ nhau

Đến bây giờ kỉ niệm vẫn còn nhau.