Chuyên mục
Tất cả

LỠ MỘT LẦN YÊU
Tác giả: Thu Thảo

Tự nhiên em lại muốn
Quay về thuở ngày xưa
Nói cười cả buổi trưa
Mà vẫn chưa thấy đủ

Lời yêu nào trú ngụ
Mình bao phủ tim côi
Bằng mật ngọt đầu môi
Để rồi mình xoa dịu

Nỗi buồn vơi chút xíu
Nhưng dễ chịu vô cùng
Tiếc là chẳng vẹn chung
Lạnh lùng không dám nói

Có đôi lần em gọi
Chỉ gói trọn hai câu
“Chúng mình chẳng bắt đầu
Mà sao ta li biệt”

“Ờ thì anh chẳng biết
Thắm thiết cũng thế mà”
Sao nhận lại xót xa
Chắc là anh thay đổi

Đôi mình nay ngược lối
Ai mắc lỗi hả anh
Giấc mộng đã không thành
Như vành trăng khuyết dạng

Còn nhớ chi năm tháng
Mình lãng mạn bên nhau
Giờ thì hóa nỗi đau
Ngàn sau mình trăn trở

Mất một giây nói nhớ
Mất một phút nói yêu
Mà mất biết bao nhiêu
Để trái tim quên được.

Chuyên mục
Tất cả

TRẢI QUA TUỔI THANH XUÂNTác giả:Thu Thảo

Tôi không giỏi viết về đời người ạ
Tôi chỉ là đang ngả giá thời gian
Xem thử xem giữa cuộc sống vô vàn
Có gì đó nặng mang không người nhỉ

Có nhiều lúc tôi ngồi im suy nghĩ
Con đường nào trọn ý khỏi chông gai
Ai cũng mong bước sải bước đường dài
Nhưng đâu dễ nói mấy ai làm được

Tôi cũng hiểu có mong cầu ao ước
Để mục tiêu phía trước ngưỡng cuộc đời
Phấn đấu nhiều sau sẽ sống thảnh thơi
Cũng muốn lắm .. một nơi bình yên mãi

Mỗi số phận mỗi cuộc đời ngang trái
Dù bản thân cố gắng phải kiên trì
Tâm rã rời nhưng cũng phải bước đi
Con đường đó là do mình lựa chọn

Giữa nhân thế trăm người đang bận rộn
Ta dừng chân một chốn nghỉ ngơi lòng
Nhìn dòng người ta rớt lại bên trong
Giữa vòng xoáy tiền tài và danh vọng

Người thấp bé chỉ âm thầm núp bóng
Người giàu sang luôn phóng khoáng câu lời
Người đói nghèo chỉ khao khát thảnh thơi
Người tỷ phú cả đời không lo nghĩ

Cũng chênh lệch quá nhiều sinh ích kỷ
Sự ganh đua cứ chỉ muốn riêng mình
Nên cuối cùng đa vào tiếng rẻ khinh
Nhưng chẳng biết chữ tình còn không nữa

Tôi đã bước qua thanh xuân một nửa
Nghiệm lại lòng chan chứa lệ sầu tuôn
Vẫn cầu mong cuộc đời bớt nỗi buồn
Để ai cũng hạnh phúc bên con cháu.

Chuyên mục
Tất cả

UẤT NGHẸN TRONG TIM
Tác giả: Thu Thảo

Gom giọt nhớ gửi về nơi sâu thẳm
Hỏi lòng người có thắm thiết nữa không
Mà sao cảm thấy ân nồng
Bắt đầu phai nhạt giá đông tim gầy

Ảnh tác giả Thu Thảo

Có đôi lúc nhìn mây trời phiêu lãng
Mình thả hồn vào năm tháng từng yêu
Bên nhau từ sáng đến chiều
Nói chung tâm sự những điều nhỏ nhoi

Người sưởi ấm khỏi lẻ loi hiu quạnh
Xóa dần vơi ám ảnh sợ nỗi buồn
Lau khô nước mắt đang tuôn
Làm ngưng dòng lệ, khởi nguồn yêu thương

Cũng đã muốn xây con đường hạnh phúc
Dù cuộc đời trong đục cũng chẳng sao
Miễn yêu trao hết ngọt ngào
Vòng tay luôn giữ , ôm vào chặt hơn

Nhớ mỗi lúc anh hay hờn giận dỗi
Em lại cười nhận lỗi với anh thôi
Bởi em sợ mất anh rồi
Thì em đau khổ ,khi phôi phai lòng

Và như thế em đã mong chờ đợi
Có một ngày nghĩ tới nhớ về em
Hình như đôi mắt ướt nhèm
Chứa bao nhiêu lệ, lại kèm xót xa

Người giờ chẳng nhớ thương ta gì nữa
Cũng đoạn đành người cứa trái tim non
Liệu lời yêu đó có còn
Sao anh nỡ để hao mòn tim em.

Chuyên mục
Tất cả

GIỌT NẮNG QUA THỀM
Tác giả:Thu Thảo

Đàn bà cũ một chủ đề muôn thuở
Có lẽ quên một đóa hoa đã tàn
Chẳng có gì ngoài vết tích thời gian
Khi sương gió ngập tràn vây kín phận

Sự đau đớn nỗi buồn thêm xen lẫn
Một cuộc đời lận đận lắm chông gai
Bước đi nhanh rồi trượt bước đường dài
Trải nghiệm hết niềm bi ai tủi nhục

Ai cũng muốn có một đời sung túc
Giữ cho mình hạnh phúc mãi về sau
Nên mỗi ngày vun đắp dưỡng cho nhau
Bởi họ sợ ủ niềm đau năm tháng

Nhưng cuộc sống có bao giờ viên mãn
Mỗi con người là một áng văn xuôi
Vài trăm dòng từ đầu viết đến đuôi
Cũng chỉ gói,đủ buồn,vui , nước mắt

Ờ với họ là niềm đau góp nhặt
Là mũi dao đang cắt xéo từng ngày
Không vẹn tròn thôi níu giữ vòng tay
Trời ban phước nhầm ngày duyên dang dở

Tình trắc trở bản thân mang nặng nợ
Có gì đâu thêm một mớ tơ vò
Mang trong đầu những suy nghĩ đắn đo
Không dám nói dám hẹn hò lần nữa

Ai dám chắc thắp sáng lại ngọn lửa
Đã ngủ đông hơn cả nửa đời người
Đã nhạt nhòa với cái tuổi đôi mươi
Để mang lại nụ cười xua cay đắng

Xin hãy hiểu nỗi cô đơn trống vắng
Họ chỉ cần tia nắng sưởi tim côi
Xin một lần xoa dịu vết thương thôi
Hãy cho họ bờ môi luôn rạng rỡ.

Chuyên mục
Tất cả

THẤM ĐẬM CHÂN TÌNH
Tác giả:Thu Thảo

Có khi nào mình lạc mất nhau không?
Em rất sợ duyên hồng này đứt quãng
Bởi ước nguyện cùng vượt qua năm tháng
Dù chông gai khổ nạn đến cỡ nào

Ảnh tác giả Thu Thảo

Nếu mai này sự thật thế thì sao ?
Anh có vội bước vào yêu người mới
Bỏ đi hết những gì mình mong đợi
Có quên nhanh không nghĩ ngợi bao giờ

Em không cần một hạnh phúc nên thơ
Em chỉ muốn bến bờ nơi êm ấm
Tình em đó trao người luôn sâu đậm
Mãi trăm năm ngọt thấm vị nồng nàn

Nhưng yêu à, em chẳng thích dối gian
Yêu anh lắm đến ngàn sau vẫn vậy
Anh hãy hiểu dùng trái tim nhìn thấy
Tấm chân tình gói trọn cả niềm tin

Mỗi ngày qua em cứ mãi giữ gìn
Sợ đánh mất không còn nhìn anh nữa
Em sợ lắm sợ phai màu hương lửa
Và sợ rằng lời hứa cũng nhạt phai

Em sợ ngày anh sánh bước bên ai
Bỏ em lại khoảng trời dài kí ức
Em không muốn bản thân rơi đáy vực
Vì em yêu, yêu đến mức dại khờ

Xin anh đừng giết chết mảnh tình thơ
Vì thế giới trong mơ còn dang dở
Để cảm xúc mỗi ngày thêm dệt nhớ
Để em yêu hơi thở giữa đêm tàn

Giữ bên mình đêm huyền ảo chứa chan
Cùng xây dựng giữa hàng ngàn tinh tú
Cho em sống trong men tình ấp ủ
Được không anh nơi trú ngụ yên bình.

Chuyên mục
Tất cả

ĐOẠN KHÚC TÌNH PHAI
Tác giả:Thu Thảo

Em chỉ muốn một lần thôi anh nhỉ
Được trở về thời bình dị khi xưa
Không mơ màng cái được mất hơn thua
Chỉ vui vẻ giỡn đùa như thế đó

Mà ngày ấy anh đèo em qua ngõ
Bằng chiếc xe đạp cũ kỹ phai màu
Nhưng lúc nào mình cũng ở cạnh nhau
Nghe tiếng gọi rủ nhau đi í ới

Em lại thích đứng trước trường chờ đợi
Để anh ra ..hai đứa dắt nhau về
Tháng ba rồi thời gian lướt nhanh ghê
Lúa đã chín ngày mùa ôi bận rộn

Nhưng chiều đến lại thích trò chạy trốn
Anh tìm em phát ớn phải không nè
Em biết rằng cha mẹ đã canh me
Sợ mai mốt hẹn hò e thì khổ

Bởi hạnh phúc tìm cho mình bến đỗ
Phải không anh , bến đỗ cuộc đời mình
Em cũng thường ao ước mối duyên xinh
Cho cuộc sống ngập tràn tình viên mãn

Chỉ là muốn chỉ là mơ đơn giản
Mỗi ngày đều sáng tối mãi bên nhau
Chỉ tiếc là em nhận lấy đớn đau
Khi em thấy cô dâu là ai khác

Em chết lặng đứng hình trong giây lát
Nuốt lệ vào tim ngạt thở rồi anh
Nhìn anh vui , kết mộng mối duyên lành
Em đành chúc cho anh lời hành phúc

Dù em đã chết dần bao cảm xúc
Giết tim khờ trăm đoạn khúc bi ai
Nhưng vẫn mong trên bước ngoặc đường dài
Anh đừng nhắc tên em lần nào nữa.