Chuyên mục
Tất cả

TÔI LÀ NGƯỜI NHÀ QUÊ
Tác giả :Thu Thảo

Đón gió hạ heo may
Lắt lay trên ngọn cỏ
Cánh đồng quê ngày đó
Vẫn có chút yên bình

Ảnh tác giả Thu Thảo

Chiếc lá nhẹ rung rinh
Trên cây đa trăm tuổi
Có chú bò cắm cúi
Cặm cụi húc nước sông

Có con nghé chạy rông
Lông nhông như dạo phố
Đôi khi tung quá lố
Đi bộ dắt nó về

Cánh đồng ruộng lúa quê
Canh me vào mùa gặt
Lúa ngã thì phải cắt
Làm sấp mặt tối ngày

Cảm giác cắt bằng tay
Nắm lúa dày mỏi đã
Nhưng mà làm hối hả
Lấy rạ để chăn nuôi

Dù đi ngược đi xuôi
Rồi cũng về giúp mẹ
Làm việc cho nhanh lẹ
Để bố mẹ nghỉ ngơi

Nói thì nói vậy thôi
Chứ lớn rồi cũng khó
Thời gian thì chẳng có
Đôi lúc gọi hỏi thăm

Có khi gửi vài trăm
Mẹ cầm rồi đi chợ
Con cái đường trắc trở
Về có ở được lâu

Tóc bố mẹ phai mầu
Vì đâu? vì con cái
Không có gì ngăn lại
Để nuôi dạy nên người

Để nhận lấy nụ cười
Của tuổi già viên mãn
Lòng người luôn thanh thản
Năm tháng đã từng qua.

Chuyên mục
Tất cả

TÔI LÀ NGƯỜI NHÀ QUÊ
Tác giả :Thu Thảo

Đón gió hạ heo may
Lắt lay trên ngọn cỏ
Cánh đồng quê ngày đó
Vẫn có chút yên bình

Ảnh tác giả Thu Thảo

Chiếc lá nhẹ rung rinh
Trên cây đa trăm tuổi
Có chú bò tắm suối
Cặm cụi húc nước sông

Có con nghé chạy rông
Lông nhông như dạo phố
Đôi khi tung quá lố
Đi bộ dắt nó về

Cánh đồng ruộng lúa quê
Canh me vào mùa gặt
Lúa ngã thì phải cắt
Làm sấp mặt tối ngày

Cảm giác cắt bằng tay
Nắm lúa dày mỏi đã
Nhưng mà làm hối hả
Lấy rạ để chăn nuôi

Dù đi ngược đi xuôi
Rồi cũng về giúp mẹ
Làm việc cho nhanh lẹ
Để bố mẹ nghỉ ngơi

Nói thì nói vậy thôi
Chứ lớn rồi cũng khó
Thời gian thì chẳng có
Đôi lúc gọi hỏi thăm

Có khi gửi vài trăm
Mẹ cầm rồi đi chợ
Con cái đường trắc trở
Về có ở được lâu

Tóc bố mẹ phai mầu
Vì đâu? vì con cái
Không có gì ngăn lại
Để nuôi dạy nên người

Để nhận lấy nụ cười
Của tuổi già viên mãn
Lòng người luôn thanh thản
Năm tháng đã từng qua.

Chuyên mục
Tất cả

NƠI NÀO LÀ MÃI MÃI
Tác giả:Thu Thảo

Không gian nào đo lường hết lời thương
Em dành trọn cả đêm trường để nhớ
Dù em biết trên vai người nặng nợ
Chút ân tình sao nỡ vướng chân anh

Ảnh tác giả Thu Thảo

Chuyện tình nào cũng có lúc mong manh
Nên sợ lắm duyên đoạn đành chia ngả
Người từng nói nuôi trái tim hoá đá
Để không buồn, yên ả với người ta

Anh biết không?em sẽ sống tới già
Nén tất cả xót xa từng nếm trải
Vào ngục tối cho tâm hồn điên dại
Hành bản thân mãi mãi chẳng biết cười

Một kiếp người chỉ là một kiếp người
Cố gắng sống cho đời thêm chen chúc
Ai tìm được nơi nào là hạnh phúc
Làm ơn đi, chỉ tôi lục kiếm về.

Chuyên mục
Tất cả

CẢM XÚC ĐI HOANG
Tác giả. Thu Thảo

Ta cười hay ta khóc
Mà nước mắt trào rơi
Nếm mặn đắng bờ môi
Để biết đời như thế

Ảnh tác giả Thu Thảo

Ta cười trong dâu bể
Cho ta nếm bẽ bàng
Giữa dòng xoáy đa đoan
Để lòng ta cảm giác

Ta cười thêm chua chát
Cái cảnh khác trong đêm
Cô đơn lại buồn thêm
Chả biết vòng tay ấm

Ta cười trong sâu thẳm
Ai gặm nhấm tim ta
Để nhận biết xót xa
Như đã thành quen thuộc

Ta cười hay tự chuốc
Ta say khướt cuồng quay
Một lần để ta say
Tìm quên đi dĩ vãng

Ta cười cho năm tháng
Đến ráng đỏ chiều phai
Cuộc đời đúng hay sai
Chẳng ai mà biết được

Ta cười chân ta bước
Phía trước vạn chông gai
Ta sẽ thấy được ai
Khi lòng ta mỏi mệt.

Chuyên mục
Tất cả

YÊN BÌNH NƠI ANH
Tác giả: Thu Thảo

Em muốn anh cùng em sống đến già
Mình cùng bước trải qua nhiều năm tháng
Gom cho mình những câu nói tình ca
Hạnh phúc sẽ đậm đà thêm lãng mạn

Ảnh tác giả Thu Thảo

Em muốn anh cùng ngắm biển chiều tà
Cùng ngồi tựa đôi ta cười cười nói
Kể chuyện lòng cho vơi bớt xót xa
Cho nhau biết hiểu ra đời trôi nổi

Em muốn anh quên hết nỗi đau buồn
Để tâm trí tập dần buông chấp niệm
Sống cho mình rồi nhận lấy yêu thương
Đừng cố gắng ôm lệ tuôn giấu giếm

Em muốn anh vui vẻ nở nụ cười
Vì như thế mới thấy người đẹp mãi
Sống an nhàn tô vẽ tuổi đôi mươi
Vì năm tháng không bao giờ trở lại

Em muốn anh sưởi ấm trái tim mình
Muốn anh hiểu trời sinh ra duyên nợ
Duyên với tình đã gặp chớ lặng thinh
Nếu kiếp phận an bài yên bên đỗ

Con đường nào mình cũng đặt chân lên
Dù gian khó hay gập ghềnh trắc trở
Anh thế nào vẫn muốn ở cạnh bên
Bên lề cũng được…em vẫn đứng đó .

Chuyên mục
Tất cả

HÃY CHO EM CÙNG ANH
Tác giả:Thu Thảo

Em muốn khóc cùng anh
Để cho anh biết được
Ngày sau mình cùng bước
Dù phía trước ra sao

Em vẫn cố đi vào
Nơi nào là quá khứ
Thì em không do dự
Tha thứ hết lỗi lầm

Bởi yêu quá thật tâm
Đâu cần mình câu nệ
Cuộc đời này như thế
Dâu bể lắm truân chuyên

Gặp gỡ cũng là duyên
Bên nhau vì do phận
Hợp _tan không oán giận
Anh đừng bận lòng chi

Tình sẽ đến rồi đi
Hay vì em ở lại
Cho dù sau ngang trái
Em vẫn mãi yêu anh

Sợi chỉ có mong manh
Chân thành trao là đủ
Ngọt ngào luôn ấp ủ
Chiếm ngự cả linh hồn

Còn hạnh phúc nào hơn
Bằng nụ hôn nồng cháy
Anh đốt tim tan chảy
Với ngần ấy nụ cười.

Chuyên mục
Tất cả

DẶN LÒNG THÔI NHỚ
Tác giả:Thu Thảo

Nhớ nhiều lắm nhưng dặn lòng chịu đựng
Không nhắn tin vì sợ phải làm phiền
Ngồi lặng nhìn hạt mưa rớt ngoài hiên
Mà cảm thấy ở hai miền nỗi nhớ

Gió vần vũ như tiếng lòng nức nở
Lá trên cành sao nỡ cách xa cây
Nhè nhẹ rơi mặt đất đã vun đầy
Từng chiếc lá bay bay rồi sà xuống

Thầm suy nghĩ hình như là đã muộn
Anh bây giờ đã ăn uống gì chưa
Đi làm về có bị mắc nước mưa
Dù em biết câu hỏi thừa quá đỗi

Cứ như vậy từ sáng rồi chiều tối
Em hỏi thăm, nhiêu đó nói , nói hoài
Chắc bực mình vì em chẳng nguôi ngoai
Cứ nhớ mãi, nhưng bên ngoài cố nhịn

Giấu thật kĩ, hoàn toàn em giấu kín
Cảm xúc này,bịn rịn khiến lệ rơi
Mưa lòng em hay mưa của bầu trời
Sao nghẹn đắng, mà không vơi dần bớt

Nhớ mọi lúc, chứ không hề bất chợt
Nhói trong tim lắng giọt nước mắt rồi
Cuộn tâm hồn để theo gió lạc trôi
Đành câm nín, nụ cười sao thấy nhạt.

Chuyên mục
Tất cả

TIM LẠNH
Tác giả:Thu Thảo

Lệ lòng cứ chảy về đâu
Nghe ai than khóc bể sầu thế gian
Sợ yêu rồi phải phai tàn
Say mê một bóng chịu ngàn đớn đau

Bây giờ người nỡ quên nhau
Để em lặng lẽ, tự lau giọt buồn
Nếu trời đã để mưa tuôn
Tại sao không lấy,gạt nguồn tâm tư

Yêu thương cũng đến từ từ
Cớ sao cứ quấn thực hư ở đời
Giá mà em biết buông lơi
Thì đâu đến nỗi, nuốt lời đắng cay

Còn đâu hạnh phúc tháng ngày
Còn đâu giấc mộng,nắm tay đi cùng
Đành rằng muốn được tình chung
Đành rằng chấp nhận lạnh lùng người trao

Nhưng em cảm giác nghẹn ngào
Đau từng khúc ruột, ái hao mòn rồi
Sao lòng vẫn ước tròn đôi
Biết là duyên nợ,đắp bồi cũng xa.

Chuyên mục
Tất cả

CỐ GƯỢNG CƯỜI THÔI ANH
Tác giả:Thu Thảo

Cười lên anh nhé
Lặng lẽ thêm sầu
Bây giờ em biết tìm đâu
Phương trình chữa vết thương sầu thế gian

Với ngàn suy nghĩ
Em chỉ lướt qua
Sợ mình phai nhạt câu ca
Sợ anh quay bước xót xa cõi lòng

Em hong màu mắt
Dao cắt chẳng đau
Mình giờ đứng ngó nhìn nhau
Mà sao em thấy phai màu tình yêu

Bao nhiêu năm tháng
Lãng mạn dưới trăng
Trao lời ân ái phải chăng
Hay là buốt lạnh lệ giằng trong tim

Lặng im như thế
Rất dễ chia tay
Đừng cho khóc ..nỗi đau này
Xin người níu giữ tháng ngày từng yêu.

Chuyên mục
Tất cả

NƯỚC MẮT TỪ TIM
Tác giả: Thu Thảo

Anh từng nói lỡ một ngày anh biến mất
Em đừng buồn đừng có khóc, có biết không
Anh muốn thấy em vui vẻ mới yên lòng
Thấy em khóc anh sẽ đau lòng nhiều lắm

Anh chỉ muốn em vô tư không rối rắm
Không được nhốt mình, rớt lệ tắm trang thơ
Muốn tập em buông, để quên hết duyên hờ
Nhưng lòng anh lại mập mờ, quên và nhớ

Anh rất muốn em luôn vui cười hớn hở
Như ngôi sao sáng rực rỡ giữa màn đêm
Là đóa hoa mãi khoe sắc nở bên thềm
Là thiếu nữ môi mềm, bao người ngưỡng mộ

Anh lùi bước sợ em yêu anh rồi khổ
Nên âm thầm cố gắng,buộc lòng sẽ quên
Không tìm em nữa, chẳng muốn ở gần bên
Để em thấy nhạt dần,quên đi tất cả

Em không phải người nhanh thay lòng đổi dạ
Anh xem thường đánh giá em thấp thế sao
Tình yêu của em, vô giá đến cỡ nào
Anh coi rẻ….tấm chân tình trao anh đó

Anh không hiểu hay là anh không biết rõ
Mà vô tình người phá vỡ trái tim em
Có khi nào anh quay lại ngó nhìn xem
Kỉ niệm ấy, ai đem gieo vào tâm trí

Để năm tháng mang trong đầu bao suy nghĩ
Nhớ một người cứ mộng mị giữa canh thâu
Không thể cùng nhau đi,đi đến bạc đầu
Nhưng em vẫn muốn, tròn câu tình nhân mộng

Đừng vội đến bên em ,cho em nhựa sống
Rồi vội vàng,nhấc bổng bước chân ra đi
Đừng để em lại ,chua xót với tình si
Xin anh ở lại, đến khi em mạnh mẽ
“Học chữ quên ” .